Bởi vì sự vụ chuyển nhà của Liễu Tức Phong là một công trình vĩ đại, Lý Kinh Trọc đành gọi điện thoại cho bà chủ Tông hỏi cách thức liên lạc của dịch vụ chuyển nhà ở Trấn Thái Bình, lúc này mới giải quyết được vấn đề khuân vác những món cồng kềnh, nhưng rất nhiều món lẻ tẻ vụn vặt khác, đặc biệt là sách, Lý Kinh Trọc sợ người ta di chuyển vô ý làm hỏng mất nên phải bao bọc lại cẩn thận, tự mình dọn đi. 
Anh vừa bọc sách vừa hỏi: "Này, hồi đó chuyển đến đây anh dọn nhà bằng cách nào thế?" 
Liễu Tức Phong trả lời: "Nhờ bạn giúp." 
Lý Kinh Trọc chua lè: "Kiểu bạn giống tôi ấy à?" 
Liễu Tức Phong nói: "Tôi không trả lời đâu, biết hết rồi nhé, cậu lại chuẩn bị gây sự đúng không. Lần trước là bệnh giang mai, không biết lần sau còn chẩn đoán thành bệnh truyền nhiễm gì nữa, đồ bác sĩ lòng dạ hiểm độc." 
Lý Kinh Trọc cười thầm, nhớ ra chuyện khác, lại hỏi: "Đúng rồi, anh cất tranh của tôi ở đâu? Đến giờ sao tôi vẫn chưa thấy?" 
Liễu Tức Phong trả lời: "Cái đó tôi tự dọn rồi." 
Lý Kinh Trọc đánh giá sắc mặt Liễu Tức Phong: "Đừng nói là vứt đi rồi chứ?" 
Liễu Tức Phong: "Cậu nghĩ tôi vô lương tâm đến mức ấy à." 
Lý Kinh Trọc hỏi lại: "Thế rốt cuộc anh để chỗ nào?" 
Liễu Tức Phong: "Đi theo tôi." 
Lý Kinh Trọc theo sau hắn vào một căn phòng ngủ. Liễu Tức Phong lật tấm trải giường lên: "Đây. Yên tâm chưa?" 
Một tờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-anh-binh-minh/2521030/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.