Cũng phải mười mấy năm rồi Lý Kinh Trọc chưa từng bị ai đánh, một cái tát kia khiến anh phản ứng không kịp, thầm nghĩ không biết chuyện tày trời đến mức nào mới đáng giá để cha mình ra tay như thế.
Cha Lý đánh xong đã hơi áy náy, nhưng thấy bộ dạng Lý Kinh Trọc không có vẻ gì là hối lỗi, trong lòng lại bùng lửa giận. Ông nói: "Vẫn chưa hiểu vì sao ba đánh mày? Còn chờ người báo cáo tường tận cho mày nghe? Một thôn, một trấn, một huyện, mày nghĩ nó bao lớn? Toàn bộ đều là người quen. Xe cấp cứu hú còi inh ỏi kinh động hết làng trên xóm dưới, sáng sớm người ta gọi cho ông nội nói xe cứu thương chở người từ trong nhà chúng ta đi ra, dưới đất thì đầy máu me hỗn độn. Ba gọi điện cho mày, tắt máy. Ông mày bà mày sốt ruột đến mức không ăn được cơm, cả nhà chạy xuống bệnh viện huyện lại không thấy tăm hơi đâu, hỏi thăm nửa ngày mới biết tin mày đi theo mấy thằng du côn vào bệnh viện, rồi làm xét nghiệm, rồi mua thuốc. Mấy hôm nay mày có biết cả nhà khổ sở thế nào không, có biết bao nhiêu người đi tìm mày rồi không."
Lý Kinh Trọc muốn giải thích, cha Lý lại ngắt lời: "Thôi không cần nói, kể những chuyện đã xảy ra cũng vô nghĩa, ba chỉ muốn nghe chuyện sau này. Bây giờ vào trong, nói cho cả nhà nghe sắp tới mày tính toán làm gì, thế thôi."
Lý Kinh Trọc quay đầu, ánh mắt chạm phải đôi môi, sống mũi, sau đó là đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-anh-binh-minh/2520978/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.