Từ sau khi mất ngựa, Nghiêm Mạc không vào phủ huyện mua ngựa nữa, mà là một đường thi triển khinh công hướng núi Tung Sơn.
Quan đạo* nơi đây hơn xa với con đường trong trí nhớ của y, chẳng những bằng phẳng mới tinh, còn thông suốt khiến người ta trố mắt.
*Đường đắp cho xe ngựa viên chức triều đình đi hay đường sá triều đình xây cho dân chúng dùng. [Theo hvdic]
Phải biết nơi này là Bắc Hoài Thủy*, từ thời Tĩnh Khang đã bị cắt thành lãnh thổ Kim quốc, man di không giỏi sửa đường, dân lại trốn tứ tán. Sau này bị Mông Thát xâm lược Trung Nguyên, mặt đường càng không ai trông chừng, có vài nơi đừng nói là xe ngựa, một chút mưa sợ là ngay cả người cũng không đi được.
*Bắc Hoài Thủy (tức sông Hoài): Ranh giới được phân chia sau khi Tống – Kim ký hiệp nghị “Thiệu Hưng hòa nghị” từ Bắc trở lên là của Kim, từ Nam xuống là của Tống. Bối cảnh nhà Tống mình đã chú thích ở chương 1 hay 2 rồi.
Nhưng mà con đường nơi này lại không vậy. Hay là nói, tất cả con đường ở đây đều bằng phẳng giống như quan đạo.
Đường rộng hơn ba trượng, có thể cho hai con tuấn mã cùng chạy, có thể thường xuyên nhìn thấy xe hàng của người buôn vội vàng trên đường lớn.
Đó cũng chưa tính, dù vấp phải rừng cây rậm rạp, con sông rộng lớn, đường cũng có thể bỏ rừng vượt sông, thong dong trải dài.
Đừng nói là Thủ huyện Đại Thành*, ngay cả cái huyện nho nhỏ cũng có thể thông đường không bị ngăn trở.
*tên huyện tỉnh Hà Bắc, TQ. Thủ huyện là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vong/2209/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.