Lại một đêm trăng tròn, trăng sáng treo giữa trời, ánh bạc trắng ngà rơi xuống khắp đất trời, bóng cây đu đưa, mùi hoa di nhân, ẩn ẩn vũ nhạc theo gió bay tới, dường như ngay cả gió Nam ấm áp cũng nhiễm lên hương son phấn, chốn tiêu kim phấn hồng viện, đương nhiên nói không hết phong lưu.
Nhưng mà bên trong một mảnh sênh ca, có một vị tuyệt sắc giai nhân mày liễu dựng ngược, đang nổi giận đùng đùng nhìn về phía ngoài cửa sổ.
– Phỉ Phỉ, Cam Tam đi đâu rồi ?
Một giọng nói từ phía sau truyền đến, thản nhiên tự đắc, mang theo phân tiêu sái thích ý. Diệp Phỉ Phỉ oán hận nghiến răng:
– Đừng nhắc tên ngốc đó với ta!
Câu này rất là không hợp thân phận hoa khôi, Thẩm Nhạn lại không quan trọng nhíu mày, cũng không truy hỏi, ngả xuống giường mềm phía sau, nhấc lên vò rượu trên bàn.
Trong vò theo thường lệ là Lục Nùng, mát lạnh cam thuần, hương rượu xộc mũi, hắn cũng không tốn công đi tìm chén rượu, vỗ ngay đáy vò, một dòng rượu liền từ giữa bắn ra rơi vào trong miệng.
Nheo mắt lại thưởng thức, hắn nâng vò rượu chuyển, đưa bên cạnh.
Nửa ngày cũng không thấy Thẩm Nhạn hỏi gì, Diệp Phỉ Phỉ rốt cuộc nhịn không được xoay người lại.
Không xem thì thôi, vừa xem càng tức đến nàng giận sôi lên, chỉ thấy tên lãng tử giờ phút này đang thảnh thơi tựa trên giường, mái tóc hơi ướt, quần áo hơi mở, trong đôi mắt cong cong cười chứa đầy tự đắc, một bộ dáng thoả mãn.
Hắc y nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vong/1858355/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.