*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không xong!
Chỉ vài bước, thân hình Yêu Thư sinh liền vụt đuổi tới vách đá, nhưng giờ sao còn kéo lại hai người được nữa? Chỉ thấy hai bóng người nhanh như bay rớt xuống, biến mất trong tầm mắt.
Vách núi dốc như đao tước, chừng trăm trượng, nhật mộ tối tăm, vực sâu thăm thẳm giống như mãnh thú há cái miệng máu, trừ núi đá lởm chởm ra, ngay cả sơn tùng, dây leo đều không thấy nhiều. Ngã xuống vách núi, đừng nói giữ được mạng, sợ là thi thể cũng thành thịt nát.
So sánh đi thì “Vận khí” Nhiêm bà lại tốt hơn nhiều, có thể là xác chết sức nặng không đủ, chỉ men theo mép vực bị sụp trượt xuống vài thước, không thật sự rớt xuống. Nhưng vớt được thi thể mụ thì ích gì?
Lâu chủ dặn dò là “Giữ lại mạng kẻ áo đen”, bây giờ chẳng lẽ hắn đi biến ra một tên y như Diêu Lãng sao?
Oán hận nhìn xác chết tàn tạ của Nhiêm bà, Thư sinh thầm mắng một câu, lão tú bà này làm hỏng nhiệm vụ của mình, còn muốn hại hắn bị tội, đúng là chết không đáng tiếc!
Sau lưng truyền đến tiếng rên rỉ đau đớn, cương xoa trong tay Liêu Nhân Hùng loảng xoảng rơi xuống đất, không thể tin nhìn xác Nhiêm bà vất vơ ở vách núi, gào lên:
– Xú bà nương này chết rồi, ai chữa cho ta! Thối cẩu! Thư Sinh! Mau mau cứu ta!
Sau khi trúng độc nặng, lại liều chết đánh nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vong/1858312/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.