Thư sinh, ông lão, mãng hán đều nhắm chuẩn xông tới y, nhưng Nghiêm Mạc lại chọn bà lão khô đét đứng ở một góc.
Tế kiếm trong tay vung lên, bóng người tựa như màn sương đen xông tới đối phương.
Nghiêm Mạc ra tay nhanh, Thẩm Nhạn cũng không chậm chút nào. Nhưng hắn đối phó không phải Nhiêm Bà, mà là như Thiên Nữ rải hoa, hàng loạt tiễn trúc từ bàn tay bay ra, bắn thẳng về phía hai kẻ Tà Cốt Hạc Ông và Yêu Thư Sinh đang nhào đến.
Lần này có thể nói là hành động mau lẹ, mặc cho ai cũng không đoán được hai người sẽ vào trận đổi kẻ địch. Đào Hoa phiến trong tay Yêu Thư Sinh mở ra, xoay một cái, tiễn trúc liền như va phải vách sắt ào ào rớt xuống mặt đất, đầu quạt nghiêng một cái, liền đỡ được lưỡi kiếm mỏng như cánh ve Thẩm Nhạn đánh tới.
Bên kia, Hạc Ông tung cốt liên trong tay ra, kèm theo tiếng cốt địch trầm thấp cuốn đến.
Bọn họ ứng đối nhanh chóng nhưng bên kia thắng bại đã phân rõ. Chỉ nghe tiếng hét thảm tê tâm liệt phế vang lên, một cá nh tay khô quắt bay lên trời. Chỉ một kích, Nghiêm Mạc liền chém mất cánh tay Nhiêm bà.
Tàn nhẫn quyết đoán thế này dù Nhiêm bà chuẩn bị thế nào cũng không lường trước được.
Kẻ địch của mụ là tên tiểu tử Thẩm Nhạn bị hạ cổ độc kia, dù Thẩm Nhạn có muốn lấy mạng mụ, Tử cổ chôn trong não sẽ không cho hắn tùy tiện làm bậy, cho nên Thẩm Nhạn có thể điểm huyệt, có thể ám toán, thậm chí có thể cắt hai đao lên mụ, nhưng không thể nào tạo vết thương trí mạng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vong/1858310/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.