Hứa Tri Ý: "...... Vậy anh đi thôi." Cô nói. 
Chu Nghiên kinh ngạc, nhíu mày:"Em cảm thấy anh có hy vọng không?" 
Hứa Tri Ý nhịn cười, thành khẩn trả lời:"Em nghĩ là không" 
Bị Hứa Tri Ý đả kích như vậy, Chu Nghiên cũng không thương tâm. 
Anh vẫn không bỏ cuộc hỏi: "Thật sự không có?" 
Có đôi khi, Hứa Tri Ý cảm thấy Chu Nghiên rất ngây thơ. 
Đương nhiên chỉ là đôi khi mà thôi, đại đa số thời điểm anh đều rất bình tĩnh lý trí. Hai người yêu nhau ba năm, Hứa Tri Ý chưa bao giờ thấy anh phát cáu, anh ít nói đến mức khiến người khác cảm thấy anh hết sức lạnh lùng, nhưng chỉ cần là bạn bè thân cận thì đều biết anh là kiểu người ngoài lạnh trong nóng. 
"Thật mà." 
Hứa Tri Ý mặc dù không biết khách mời khác là ai, nhưng khẳng định là đã quyết định xong hết rồi. 
Dứt lời, cô nói tiếp:"Anh có thời gian đi show à?" 
"......" 
Chu Nghiên không nói lại được, anh không có thời gian thật. 
Phim của anh vẫn đang trong quá trình quay chụp, ít nhất là trong khoảng thời gian chương trình này bắt đầu quay, anh không có thời gian trống để tham gia. 
Hứa Tri Ý nhịn cười:"Đó thấy chưa, chẳng phải là do anh quá bận sao." 
Nghe vậy, Chu Nghiên thở dài một tiếng:"Khi nào em bắt đầu quay?" 
Hứa Tri Ý:"Thứ hai tuần sau." 
Chu Nghiên lên tiếng trả lời:"Nhớ chú ý an toàn." 
"Em biết rồi." Hứa Tri Ý nói:"Anh cũng phải bảo trọng đó." 
Hai người khách sáo nói vài câu, Chu Nghiên bỗng nhiên gọi:"Cô Hứa." 
Hứa Tri Ý rũ mi:"A?" 
Không rõ vì lý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vai-vao-vo-kich/217143/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.