Thật ra lần đầu gặp nhau Hứa Tri Ý đã nghĩ Chu Nghiên là kiểu người lạnh lùng, trầm mặc. Anh rất kiệm lời, lúc quay phim xong thì đứng một bên bấm điện thoại, sinh ra cảm giác người lạ chớ lại gần. 
Nhân viên đoàn phim hay nghệ sĩ khác nói chuyện với anh, anh cũng đều bày ra vẻ lạnh nhạt, thờ ơ, không nhiệt tình chút nào. 
Mãi đến khi cả hai bí mật hẹn hò, Hứa Tri Ý mới phát hiện bản chất của người đàn ông này hoàn toàn trái ngược với những gì cô nghĩ. 
Anh không những không hề lạnh lùng, mà thỉnh thoảng còn nói lời tán tỉnh khiến Hứa Tri Ý đỏ bừng mặt, hoàn toàn không đỡ nổi. 
Ví dụ như bây giờ. 
Tùy tiện nói một câu đã khiến Hứa Tri Ý nhớ đến đêm hôm qua. 
Tích tắc, những hình ảnh ướt át đó lại trần ngập tâm trí Hứa Tri Ý. 
Tai Hứa Tri Ý đỏ bừng đến không thể kiểm soát được. 
Cô hắng giọng, nhắn lại cho Chu Nghiên một biểu tượng cảm xúc rồi nói với Bồ Hoan:"Là của Chu Nghiên tặng." 
Bồ Hoan gật đầu. 
Khi Hứa Tri Ý đang mải nhớ về chuyện hôm qua, Bồ Hoan đột nhiên hỏi:"Chị ơi, chiếc váy hôm qua chị mặc đâu rồi ạ?" 
Đó là váy mà nhãn hàng cho mượn, hôm nay phải trả lại, sao giờ tìm không thấy nhỉ. 
Tai Hứa Tri Ý càng đỏ hơn. 
Cô mím môi dưới, giả vờ bình tĩnh nói:"Váy đó không phải dòng cao cấp, em đi thương lượng với họ nói chị rất thích nó nên muốn mua lại." 
"......" 
Bồ Hoan nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ngày càng đỏ của cô, chợt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vai-vao-vo-kich/217139/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.