Editor: P'Yu
Tuy rằng chỉ có hai người ăn cơm nhưng Chu Nghiên lại làm rất nhiều món.
Hứa Tri Ý thích nhất là canh gà và sườn xàochua ngọt, tôm luộc, thịt bò xào cùng với món trứng chiên cà chua và rau luộc.
Nhìn thấy tôm, Hứa Tri Ý mới bất giác hỏi:"Sáng sớm anh ra ngoài à?"
Trong tủ lạnh nhà cô không có những nguyên liệu này.
Chu Nghiên:"Gọi người giao tới."
Anh không tiện đi chợ mua thức ăn.
Hứa Tri Ý nhìn một bàn đầy đồ ăn, đôi mắt cong cong:"Cảm ơn thầy Chu nha."
Chu Nghiên ra hiệu ý bảo:"Nếm thử mùi vị."
Anh đã lâu rồi không vào bếp, không biết có lụt nghề không nữa.
Hứa Tri Ý: "Vâng."
Thử một miếng, Hứa Tri Ý không tiếc lời khen anh.
"Ngon lắm." Cô uống một miếng canh gà, ăn ngon miệng đến hai mắt nheo lại:"Thầy Chu đỉnh của chóp."
Chu Nghiên:"......"
Anh nhìn dáng vẻ cường điệu của cô, có chút buồn cười.
"Anh cười cái gì?"
Hứa Tri Ý vẻ mặt nghiêm túc:"Em khen thật mà."
Chu Nghiên gật đầu, múc cho cô một chén canh:"Vậy ăn nhiều một chút."
Hứa Tri Ý tỏ vẻ đáng yêu, khom người với anh:"Vâng nghe lời thầy Chu hết."
Chu Nghiên bất ngờ bộ dạng đáng yêu của cô làm cho bật cười.
Hứa Tri Ý khí chất thanh lãnh, ngũ quan tinh xảo giống như búp bê Barbie, mới gặp sẽ sẽ khiến người khác cảm thấy khó tiếp xúc, nhưng nội tâm cô lại giống như một cô bé, nghịch ngợm, đáng yêu.
Chu Nghiên ở bên cô ba năm, thường xuyên bị những hành động bất ngờ của cô khiến cho rung động.
Anh nhìn Hứa Tri Ý chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vai-vao-vo-kich/1153617/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.