(H hụt)
Hai người không thể ở dưới cầu thang lâu, cuộc phẫu thuật của Lương Khởi Triều theo dự kiến sắp kết thúc, Lương Sùng nhìn đồng hồ, đưa Ninh Diệc Duy về phòng chờ.
Cá nhân Ninh Diệc Duy cảm thấy, xuất hiện trước mặt mẹ Lương Sùng tốt nhất không nên nắm tay, nắm tay rất kì. Hơn nữa, bệnh viện không đông nhưng vẫn có người qua lại, Ninh Diệc Duy ăn mặc giản dị, đi cạnh một Lương Sùng thích trưng diện trông rất khập khiễng, dễ khiến người ta nhòm ngó. Ninh Diệc Duy không quen bị chú ý quá nhiều.
Lương Sùng thì quan niệm nắm tay là một nghi thức vô cùng cần thiết. Ninh Diệc Duy lặng lẽ rút nửa ngày không ra, đành thôi phí công vô ích, miễn Lương Sùng vui là được.
Họ băng qua con đường giữa hai toà bệnh viện, băng qua mặt cỏ, đến trước một cánh cửa kính đục. Lương Sùng đứng yên, đặt chiếc cặp to bự của Ninh Diệc Duy xuống cái tủ lùn cạnh cửa, đẩy cửa ra, Khang Mẫn Mẫn đang ngồi thẫn thờ trên sô pha đối diện.
So với lần ở nhà Ninh Diệc Duy, bà gầy đi hẳn, trông khá mỏi mệt, khóe miệng trĩu xuống, có lẽ vì chồng còn trong phòng phẫu thuật nên nôn nóng căng thẳng, nhưng tinh thần bà không tệ lắm.
Thấy Ninh Diệc Duy, Khang Mẫn Mẫn đầu tiên là sửng sốt, sau đó tầm mắt dời xuống hai bàn tay đan chặt của cậu và Lương Sùng. Bà hé miệng thở dốc, ánh mắt phức tạp, chắc biết bây giờ mình có nói gì cũng gây tổn thương nên bà im lặng.
Chỉ khi Lương Sùng kéo Ninh Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-thuy-chi-nam/1801873/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.