Edit: Khả Khả
So với Cố Nguyệt Thịnh giãy giụa trong thống khổ thì Nhuế Thu có vẻ vô tâm vô phế hơn nhiều, nàng dậy sớm nấu cơm cho mình còn thưởng cho Nhị Lang Thần một khúc xương đầu, một người một chó đều ăn vui vẻ.
Cơm nước xong xuôi Nhuế Thu có chút buồn phiền, hôm qua hành động không thành nhưng lại bứt dây động rừng, chỉ sợ cho dù ban đêm lẻn vào sẽ không dễ dàng thực hiện được nữa. Nàng nhìn Nhị Lang Thần chạy nhảy trong sân nhỏ, lại không nghĩ ra được cách gì để giữ lại cái sân nhỏ này, hai ngày nữa phải lưu lạc đầu đường xó chợ rồi sao.
Nhuế Thu thở dài sửa soạn quần áo ra phố mua đồ. Tản đá lớn trong lòng chưa được gỡ xuống, cứ thơ thẩn đi không ngờ lại đến gần cửa Cố gia, nhìn bức tường cao chót vót của Cố gia nàng lại đau đầu.
Việc hoang đường ở thế gian này cũng rất nhiều, thật vất vả mới chạy trốn khỏi nơi này giờ lại cố nghĩ cách để lẻn vào. Nếu lần này nàng thần không biết quỷ không hay trà trộn vào được thì lần sau nàng cũng có gan tiếp nhận lệnh thưởng giết hoàng đế kia.
Một cổ xe ngựa lướt qua người Nhuế Thu, phu xe là một lão nương, đến con hẻm phía trước thì dừng lại, nàng nghe lão nương kia lớn giọng là khẩu âm của người phương bắc.
“Lấy lại tinh thần đi, đã đến Cố gia rồi, ta nói cho các ngươi biết, các người có phúc lắm mới được đến Cố gia hầu hạ, hạ nhân của Cố gia so với khí thế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-thu/479501/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.