Hắn không nhìn nàng nữa mà chỉ ôm nàng vào lòng, bàn tay to lớn vòng qua eo nàng, tay còn lại cầm bình rượu chậm rãi rót vào ly.
Minh Ý có chút lúng túng, cố gắng muốn thoát khỏi vòng tay của hắn. Nhưng nàng chỉ vừa mới cử động một chút đã bị hắn giữ lại.
"Ngươi cũng muốn uống sao?" Hắn hỏi.
Nàng lắc đầu như trống bỏi, nhưng người kia lại làm như không nhìn thấy, cầm ly rượu đưa đến bên môi nàng: "Vẫn là ngươi biết cách đau lòng người, biết đại nhân không uống được nữa."
Không uống được nữa mà ngươi còn rót.
Nàng chửi thầm trong lòng, nhăn mũi ngửi thử rồi miễn cưỡng nhấp một ngụm.
Cay quá!
Kết quả vì cầm ly rượu không vững khiến rượu bị tràn ra bên ngoài, thấm ướt một mảng y khâm của nàng. Vải lụa mỏng bị ướt dính sát vào da thịt, toả ra một mùi hương ấm áp.
Kỷ Bá Tể cúi đầu liền nhìn thấy gò má nàng đã đỏ ửng, ánh mắt phủ một lớp sương mờ, cả người giống như hồng ngọc ngâm trong nước, long lanh trong suốt.
Tửu lượng thật là kém.
Hắn nhìn nàng một lúc, sau đó tiếp tục cầm ly rượu đút thêm cho nàng vài ngụm.
Hơi rượu nồng đậm khiến mắt Minh Ý đỏ hoe, nàng dụi vào lòng hắn lẩm bẩm: "Không uống nữa."
Nàng rúc vào ngực hắn giống như một chú mèo con, đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn vô thức ôm chặt lấy eo hắn như đang ôm lấy khúc gỗ cứu mạng giữa dòng nước chảy xiết.
Kỷ Bá Tể vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-thanh-van/3344259/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.