Đôi môi thiếu niên mềm như rau câu.
Rau câu rất mềm, chạm vào sẽ lún, mà đôi môi lại hơi co dãn, mặc cho Tiết Chu Thăng gặm cắn mọi kiểu cũng không thay hình đổi dạng. Hơi thở thiếu niên phả ra nơi cánh mũi, Tiết Chu Thăng đã ngửi thấy cỗ mùi vị mê người. Trong não từng trận ong ong, tựa như rung động linh hồn.
Chỉ hôn môi với thiếu niên mà cả người hắn nóng lên khó thể giữ mình. Hắn đưa tay ghìm eo đối phương, đầu lưỡi cạy hàm răng đóng chặt của đối phương, khuấy động chiếc lưỡi mềm của thiếu niên, ra sức hút mọi thứ trong miệng đối phương, vững vàng cố định người trong ngực.
“Anh siết tui đau quá.”
Thiếu niên nói, trên bờ môi cậu in dấu răng mới tinh, hồng hồng, phủ lên một tầng ánh nước càng lộ vẻ mê người.
Tiết Chu Thăng nào còn tự chủ gì nữa, hơi thở ồ ồ hôn lên, hai tay hắn trượt tiến vào trong quần áo thiếu niên, nhốt người giữa bàn học và mình, chân hắn tách hai chân của thiếu niên ra, đè lên đối phương, vội vàng xoa nắn thân thể của thiếu niên.
Bài thi và sách vở trên bàn bởi vì động tác của hai người mà bị đẩy qua một bên, trang giấy bị ép đến nhăn nhúm.
Tiết Chu Thăng xốc áo T shirt thiếu niên lên, một tay vuốt eo nhỏ đối phương, tay khác dọc theo lưng quần tìm kiếm vào trong. Cơ thể thiếu niên vậy mà phủ một tầng cơ bắp mỏng manh, xúc cảm tuyệt vời, Tiết Chu Thăng căn bản không nỡ buông ra.
Thiếu niên cũng ôm lại hắn, bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-mi/4602870/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.