Mị Ma không nghĩ ngủ một giấc tỉnh lại, thế giới trở nên kỳ quái lạ lùng khiến cậu hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Con người trở nên không gì không làm được, không cần dựa vào lửa soi sáng thế giới, không cần dựa vào cầu xin thần linh để trời đổ mưa. Họ quang minh chính đại yêu đương với ma vật, họ không e ngại quỷ quái, cũng không ngốc nghếch phục tùng thần linh. Bay trên trời, chạy dưới đất, đều là Mị Ma chưa từng thấy, toàn bộ thế giới biến dạng.
Con người quả thật thành chủ nhân chân chính của thế giới này.
Mị Ma nằm sấp bên cửa sổ ban công đóng chặt nhìn phi hành khí bay tới bay lui trên trời, lại nhìn cánh sau lưng mình. Cậu ngơ ngơ ngác ngác về phòng, đối mặt với bài thi trên bàn lặng im không nói.
Bản thân là ma vật không giống con người có cách biệt ngôn ngữ, hay nói ngoại trừ con người, vạn vật đều có phương pháp câu thông đặc thù lẫn nhau. Thế nhưng bây giờ cậu phải nhất định phải học tập chữ viết con người, không thì không cách nào đi thi giấy chứng nhận tư cách ma vật vào đời.
Cố Vị Minh nói nếu không có giấy chứng nhận này, ngay cả cửa túc xá này cũng không ra được.
Đối với cậu mà nói, ra ngoài chẳng có gì mê hoặc, cậu chỉ muốn tiếp tục mơ giấc mộng yên bình kia.
Cậu co người trên giường, không bật đèn cũng không mở cửa sổ, tự giam mình trong phòng mỗi ngày dùng ma lực yếu ớt xây dựng cảnh mơ hư ảo.
Đề thi trên bàn sách rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-mi/4602866/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.