Một vòng sơ dương, một hồ trà xanh, một bàn cờ tử.
Trần Ngôn Chi lười biếng mà ngáp một cái: "Con lừa trọc, cũng đã hơn nửa đêm rồi, ngươi còn muốn cái gì nữa hả?"
Thiền sư ngồi đối diện Trần Ngôn Chi giống như một khúc gỗ cuối cùng cũng giật giật lông mày. Sau một lúc lâu, ông thở dài một tiếng: "10 năm sau, ta sẽ hạ được thần côn ngươi."
Trần Ngôn Chi cười nhạo một tiếng: "Hạ được ta? Chờ nửa đời sau cũng không vội."
Vô Ưu thiền sư lắc đầu thu bàn cờ, lại nhấc tay rót trà cho hai người, sau đó mới lên tiếng: "Được rồi, giờ ngươi nói một chút đi, vì sao lại muốn tìm Văn Nhân thành chủ tới đây?"
"Vì sao ư?" Trần Ngôn Chi bĩu môi, vô lại nói: "Ta tìm hắn tới đây cũng là ngươi tình ta nguyện, hòa thượng ngươi đến chuyện này cũng muốn quản sao?"
Vô Ưu thiền sư cũng không buồn bực, chỉ nói: "Ta nhớ rõ Văn Nhân thành chủ lúc tới đây rõ ràng là muốn trừ bỏ ngươi."
"Y cuối cùng không phải là không trừ bỏ ta sao?" Trần Ngôn chi trả lời.
Vô Ưu thiền sư quả thật vô cùng bất đắc dĩ. Có điều nếu như Trần Ngôn Chi đã không muốn nói, vậy ông cũng sẽ không ép buộc, chỉ nói: "Được rồi, chơi cờ đi."
Trần Ngôn chi hỏi: "Làm cái gì?"
"Lão nạp thu thập một phen." Vô Ưu thiền sư trả lời.
"Không muốn nghe chuyện xưa sao?" Trần Ngôn Chi hỏi.
"Ngươi không phải không muốn nói sao?" Vô Ưu thiền sư nói.
"Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-ma/3311173/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.