Sấm chớp từng trận, mây đen tụ lại trên bầu trời, cuồn cuộn di chuyển, giống như trong phút chốc sẽ đem toàn bộ bầu trời đổ sập xuống.
Dưới chân là một biển máu, tùy ý cũng có thể thấy được xương cánh tay đã gãy vụn, Diệp Bạch cầm kiếm, bước đi nhanh bên trong máu loãng, chung quanh là mùi máu nồng đậm đến mức có thể hình thành lên một tầng mưa máu nhỏ, tùy ý di chuyển trong rừng cây rậm rạp giống như quỷ mị âm trầm.
Hô hấp của Diệp Bạch có chút dồn dập, máu tươi theo tay phải của hắn rơi xuống phía dưới.
Hắn không nhớ rõ chính mình đã giết bao nhiêu người.
Mấy chục, hay là mấy trăm?
Hắn cũng không biết chung quanh còn có bao nhiêu người.
Mấy chục, mấy trăm, hay là mấy ngàn?
Diệp Bạch bước nhanh về phía trước, hắn muốn rời khỏi rừng rậm trước mắt này.
Tiếng kêu càng gần, Diệp Bạch hơi hơi cắn răng, lại đẩy nhanh tốc độ hơn nữa. Đã 10 ngày rồi, còn không ...
Nghĩ đến đây, dưới chân Diệp Bạch bỗng nhiên dừng lại một chút.
Đã mười ngày sao? Vẫn là......
"Mau, lập tức đuổi theo hắn!" Âm thanh ồn ào bỗng nhiên truyền đến từ phía sau, Diệp Bạch lập tức thu hồi ý nghĩ, lại muốn đi lên phía trước, sau đó, từ trong âm thanh hỗn loạn phía sau bỗng nhiên có một tiếng hét cao vút, sắc nhọn đến chói tai: "... tay phải của hắn đã bị phế rồi!"
Giống như có một đạo sấm sét đánh xuống giữa ban ngày, trong chớp mắt, Diệp Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-ma/3311171/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.