Tần Lâu Nguyệt cho rằng bản thân mình đã nhìn lầm rồi.
Thời tiết vẫn còn rét đậm, bầu trời vẫn còn tuyết rơi, sáng sớm hắn đã nhận được tin người tới báo cáo, không ngừng nhanh chóng đi hết một đoạn đường núi, sau đó hắn nhìn thấy khối băng vỡ nát cùng với một khuôn mặt bị phá hủy hoàn toàn...
Thật sự có một khoảnh khắc Tần Lâu Nguyệt hi vọng mình đang nằm mơ. Nhưng sau khi hắn đè thái dương lại nhìn bốn phía, phát hiện thần sắc của những kẻ bên cạnh vẫn giống như cha mẹ vừa chết, hắn không thể không đem ánh mắt nhìn về phía cỗ thi thể đã bắt đầu phân hủy kia.
Toàn bộ da thịt trên mặt đều đã bị tước bỏ, tóc vẫn được giữ nguyên, chỉ là nhìn một đầu tóc hoàn chỉnh còn ở trên một cái đầu lâu, nhìn thế nào cũng cảm thấy có vẻ buồn cười.
Tần Lâu Nguyệt đi đến cạnh thi thể. Hắn ngồi xổm xuống, đưa tay cầm lấy bàn tay của thi thể.
Đôi tay kia hiện tại chỉ cứng đờ, lạnh băng, đã hiện lên thi đốm.
Tần Lâu nguyệt lại cầm lấy.
Chỉ nghe một tiếng "rắc" vang lên, là âm thanh xương tay bị nứt.
Tay Tần Lâu Nguyệt cứng đờ, tiếp theo, hắn chậm rãi buông tay của thi thể ra.
"Đã xảy ra chuyện gì, là ai đứng ra nói?"
Mấy người chung quanh nhìn nhau, sau một lát, kẻ trông coi ngọn núi phía sau ngày hôm qua da đầu căng cứng đứng ra: "Tiểu nhân cũng không biết là kẻ nào, trước đây, đại nhân cũng đắc tội với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-ma/3311161/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.