(*) Thời gian trước kia khó tìm được
Cuối mùa thu, vạn vật xơ xác tiêu điều.
Từ lúc bị thương ở đỉnh Phi Vân đến giờ đã hơn nữa tháng, Diệp Bạch cũng sớm bắt đầu luyện tập lại. Trước kia, hắn vẫn ở sân của mình luyện kiếm, chỉ vẫn duy trì thói quen ba ngày đến chỗ Văn Nhân Quân lãnh giáo một lần, nhưng theo mỗi lần sắc bén chỉ điểm của Văn Nhân Quân, khoảng cách thời gian Diệp Bạch đến chủ viện cũng càng ngày càng ngắn, mà thời gian đứng trong chủ viện, lại rõ ràng càng ngày càng lâu.
Một trận gió mát chợt lướt qua mặt nước trong sáng như gương, từng đợt từng đợt sóng nhỏ theo gió mà lan dần. Trên mặt hồ, gốc hồng phong cũng theo đó lay động, giây lát liền có hơn mười phiến lá đỏ như lửa thoát ly tán cây, lả tả bay xuống.
Đột nhiên một tiếng kiếm vang lên!
Giữa thiên địa trong trẻo như bị thứ gì đó vụt lướt qua, trong khoảnh khắc, gợn sóng yên lặng, hồng phong ngừng lay. Sau đó, gợn sóng tĩnh lặng lại mơ hồ chậm rãi hướng bờ hồ bên kia mà chuyển động, mà hồng phong đang đứng yên, cũng bắt đầu bay cùng phương hướng. Chỉ là lúc này, hồng phong hình dạng như một ngọn hỏa diễm kia, đều chậm rãi tách ra – chính là mỗi một phiến lá hạ xuống đều bị một kiếm chia làm hai nửa!
Đứng ở bên bờ hồ, ánh mắt Diệp Bạch lướt qua những mảnh hồng phong lớn nhỏ không đều trôi nổi trên mặt nước, mi tâm nhíu lại.
Văn Nhân Quân đang trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-ma/3122746/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.