Chính sảnh phủ thành chủ Phi Vân thành.
“Không biết Độc Cô đảo chủ thân lâm Phi Vân thành, không tiếp đón từ xa, mong rằng đảo chủ thứ lỗi.” Ngồi ngay ngắn tại chủ vị, thần sắc Văn Nhân Quân mặc dù thản nhiên như bình thường, nhưng khẩu khí lại có chút khách khí, quần áo so với thường ngày càng thêm long trọng hoa quý.
Ngồi ở vị trí thứ nhất bên trái, Độc Cô đảo chủ nhìn qua có chút trẻ tuổi, ước chừng cùng lắm ba mươi lăm ba mươi sáu, diện mạo tuấn dật, mi dài sắc bén, một đôi mắt màu ngọc bích sâu không thấy đáy, thỉnh thoảng lại có quang mang khác thường lóe lên.
“Văn Nhân thành chủ khách khí. Là ta không thỉnh tự đến, quấy rầy thành chủ mới phải.” Độc Cô Ly Hận khẽ mỉm cười.
“Không biết đảo chủ đến đây là có chuyện gì?” Văn Nhân Quân cũng không vòng vo, trực tiếp mở miệng.
“Thành chủ khoái nhân khoái ngữ.” Độc Cô Ly Hận nở nụ cười một hồi, “Không dối gạt thành chủ, ta gần đây tại trên biển xem thủy triều lên xuống, lòng có sở cảm, ngẫu hứng mấy thức diệu thủ, nhất thời ngứa nghề, vốn muốn tìm bằng hữu luận bàn, không nghĩ tới vài vị có giao tình không phải bế quan thì chính là đi xa, khiến người tiếc nuối.”
Văn Nhân Quân nghe xong lời Độc Cô Ly Hận, nói: “Đảo chủ là tính cùng ta luận bàn?”
Độc Cô Ly Hận vui vẻ gật đầu: “Nếu thành chủ nguyện ý, thời gian địa điểm, công khai hay thầm kín, đều do thành chủ quyết định.”
Văn Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-ma/3122738/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.