Diệp Bạch ở tửu lâu trong Phi Vân thành gọi một bàn đồ ăn, còn kêu thêm một bầu rượu ngon hảo hạng.
Tửu lâu Diệp Bạch chọn cũng chính là nơi Tần Lâu Nguyệt từng một lần bao hạ. Lúc này đây, Diệp Bạch tự nhiên không có học theo Tần Lâu Nguyệt nâng chén nhìn xuống dưới, mà chỉ chọn một góc thanh tĩnh cạnh cửa sổ ngồi xuống. Bất quá bởi vì thời gian hiện tại quả thật có chút muộn, cho nên xung quanh người cũng không nhiều, chỉ là tốp năm tốp ba rải rác ngồi, cô đơn hưởng dụng vài thứ của chính mình.
Thức ăn vừa dọn trên bàn còn nóng hầm hập, hương khí bốc lên ngào ngạt, Diệp Bạch lại không có nửa điểm dục vọng muốn động đũa, mà chỉ một tay vân vê xúc xắc, một tay cầm bầu rượu rót rượu xuống chén.
Rượu đổ đầy một chén vung, Diệp Bạch bưng lên uống.
Tiếp đó, hắn lại rót rượu, vẫn là một chén rượu đầy vung.
Diệp Bạch lại uống.
Mà khi hắn muốn uống chén rượu đầy thứ ba, một bàn tay đột nhiên xuất hiện, đặt trên cổ tay hắn.
Rượu trong chén nhẹ nhàng lay động ra một vòng tròn, nhưng không có tràn ra ngoài. Diệp Bạch liếc nhìn bàn tay xinh đẹp đột nhiên xuất hiện kia một cái, tiếp đó buông chén rượu, ngẩng đầu lên:
“Tần Lâu Nguyệt.”
Khoác áo choàng, Tần Lâu Nguyệt mỉm cười đứng trước mặt Diệp Bạch, càng phát ra tuấn dật bất phàm: “Ta ở dưới thấy thiếu thành chủ…… Thiếu thành chủ không ngại Tần mỗ ngồi xuống đi?”
Diệp Bạch không nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-ma/3122735/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.