Dừng lại bước chân, Diệp Bạch quay nhìn đoàn người cũng đang có chút ngây ngẩn, sau đó liền đem tầm mắt chuyển lên người thanh niên vừa lên tiếng.
Thanh niên kia không chút né tránh tầm mắt Diệp Bạch, ngược lại càng thêm phẫn nộ nhìn hắn!
Nhìn nhìn Diệp Bạch, lại nhìn nhìn thanh niên trong đội mình, một đầu lĩnh râu quai nón ho khan một tiếng, nói: “Lý Nhị thiếu, ngươi có phải…… hiểu lầm cái gì?”
Lý Nhị thiếu cười lạnh một tiếng: “Ta hiểu lầm cái gì? Ta hiểu lầm bằng hữu chết không cách nào nhặt xác, ta hiểu lầm bản thân bị người đánh một chưởng thiếu chút nữa mất mạng?”
Râu quai nón nhíu nhíu mày, không lên tiếng nữa. Mà một trung niên hán tử khác bộ mặt âm lãnh nhìn hai người một hồi, chậm rãi mở miệng: “Lý Nhị thiếu, thanh danh nghĩa khí của ngươi chúng ta đều biết, bằng không cũng sẽ không nửa đường cho ngươi gia nhập. Bất quá ngươi nói thiếu thành chủ Phi Vân thành giết người đoạt bảo……Nếu có chứng cớ thì tốt, theo ta biết, trong Phi Vân thành cũng có cất giữ vài nhánh Băng Hỏa Thảo.”
Ngụ ý của hán tử âm lãnh là chỉ một gốc Băng Hỏa Thảo, còn không phiền đến Diệp Bạch giết người đoạt bảo. Nói như vậy, hắn còn cố ý liếc nhìn Diệp Bạch một cái, mỉm cười với đối phương.
Diệp Bạch không đáp lại, hắn chỉ đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn tình thế phát triển.
Trên mặt Lý Nhị nổi lên ửng hồng, một nửa là vì phẫn nộ, một nửa là vì nội thương: “Băng Hỏa Thảo? Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-ma/3122707/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.