Ai cũng nói Nhị gia trên đài dịu dàng như ngọc, cử chỉ văn nhã, phóng khoáng ngông nghênh. Nhưng Trương Vân Lôi phía sau sân khấu thì sao.
Chương 18
Cửu Lang nhìn thấy cậu đỏ cả vành mắt, ngẩng đầu lên nước mắt vẫn chảy xuống. Vẫn là câu nói kia, ai không uất ức, ai không do dự, ai không tự trách chứ.
Dương Cửu Lang bị vây trong cái vòng tròn mãi không dám bước ra của chính mình. Thật ra có gì mà anh không dám làm, phần nhiều chính là không thể, gia đình, hôn nhân, và cả trách nhiệm với đời sau. Anh gánh nhiều lắm, cứ nói trọng trách quá lớn thì sau lưng ắt sẽ đau. Dương Cửu Lang có vài chuyện không thể nói thành lời, chẳng qua là cảm thấy thiên thời địa lợi nhân hoà đều không có. Anh cho rằng bọn họ gặp nhau chính là trời ban cho một kiếp nạn mà thôi.
Nghĩ lại một chút, Trương Vân Lôi cực khổ học nghệ từ nhỏ, lúc bị vỡ giọng uể oải chán nản, rồi lại bị ngã đến trọng thương. Ai cũng nói Nhị gia trên đài dịu dàng như ngọc, cử chỉ văn nhã, phóng khoáng ngông nghênh. Nhưng Trương Vân Lôi phía sau sân khấu thì sao. Cậu sau khi mất đi thì rất biết quý trọng, gặp được sẽ cố gắng nắm chặt trong tay. Cậu đối với Dương Cửu Lang trước kia là nhìn rồi dừng lại, sự theo đuổi vội vàng của hiện tại chẳng qua chỉ là đang đấu tranh trong lòng.
Một người, một buổi tối có thể có vô vàn ảo tưởng huyễn hoặc, suy nghĩ một chút có thể bị chính mình biến thành thật. Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-hi-qua-sau/377961/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.