Lúc lao ra khỏi hang động, Hạ Vũ Thiên đã quên mất tình trạng không một mảnh vải che thân của mình. Ở trong bóng đêm thời gian dài, bất ngờ tiếp xúc với ánh mắt trời, mắt bị chói, y lấy tay che che nhưng quả thật tâm trạng thì đang vô cùng hứng khởi.
Sở Vấn Điệp lắc đầu bất đắc dĩ theo Hạ Vũ Thiên ra ngoài, cho dù ngoài đó có là đại ngục thì cũng không thể trần chừ lâu hơn được. Nhưng mà không giống những gì hắn đã hình dung. Ở ngoài sơn động là một khu vườn khá lớn, cây cối xanh um, từng tia nắng xuyên qua tán lá rơi nhè nhẹ xuống thảm cỏn xanh mướt, nhìn về phía xa xa còn có mái nhà cong cong.
Thì ra cửa động này được mở ở trong khu vực của một ngôi chùa phía sau núi. Nhìn lại thì thấy cửa động là một tảng đá lớn đang từ từ sập xuống, giống hệt như một phiến đá của ngọn núi này, không có gì khác lạ. Bên trên còn được phủ kín bởi rêu xanh, rồi lại thêm cỏ dại mọc um tùm. Cái cửa này đúng là được che dấu vô cùng tỉ mỉ.
Sở Vấn Điệp chớp chớp hai mắt vô tình nhìn đúng vào người Hạ Vũ Thiên. Nắng sớm làm cho thân hình đó như phát sáng làm cho toàn thân hắn nóng lên. Hạ Vũ Thiên cảm nhận được ánh mắt như cú vọ đó nên rất mất tự nhiên. Vừa định “quạt” cho hắn mấy lời thì Sở Vấn Điệp đã nhanh tay bịt miệng y lại rồi ôm chặt lấy, cả hai người chui vào một bụi rậm đằng kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-cung-vi-tac/3060269/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.