“Được” Long Hạo hào sảng. Chuyện thưởng hoa này chẳng qua càng kích thích thêm dục vọng độc chiếm của hắn, khiến hắn tăng thêm hứng thú mà thôi. Long Hạo quay sang nói với người đang bị mình ôm trong ngực “Chờ ta, ba ngày nữa, khi đó ngươi ngoan ngoãn mà theo ta đi!”
“Đa tạ công tử.” Hoa Vô Tình chậm rãi đi đến trước mặt Long Hạo, ôn hòa nhìn thẳng hắn, bỗng nhiên ánh mắt lóe lên một tia ngạc nhiên rồi lập tức tắt lịm, đôi lông mày cong lên ngay sau đó. Hoa Vô Tình lấy lại dáng vẻ bình tĩnh, tao nhã, dang hai tay ra phía trước.
“Ngươi muốn làm gì?” Long Hạo trừng mắt nói, rồi theo bản năng ôm chặt lấy Hạ Vũ Thiên.
“Đem y giao cho ta đi. Ba ngày mà thôi.” Hoa Vô Tình mỉm cười nói.
“Y tự đi được!” Long Hạo liếc mắt nhìn Hạ Vũ Thiên một cái, mệnh lệnh “Còn không mau xuống dưới!”
Hạ Vũ Thiên bất đắc dĩ “Vậy ngươi buông tay trước đi.” Y đã muốn xuống đất từ lâu lắm rồi. Bị ôm chặt như vậy thật là thiếu tự nhiên, bảo y mặt mũi đâu mà nhìn người khác. Tại đây chỉ có Hoa Vô Tình mà Hạ Vũ Thiên đã ngượng chín cả mặt.
Long Hạo hừ một tiếng, buông nhẹ hai tay, Hạ Vũ Thiên nhảy ngay xuống dưới. Y quay sang mỉm cười “Công tử, ngài đi thong thả, ba ngày sau gặp lại.” Nói xong, Hạ Vũ Thiên bước về phía sau Hoa Vô Tình rồi cung kính nói một tiếng “Hoa lão bản” bộ dáng như một con cừu non ngoan hiền, vô tội a~
“Ngươi……” miệng Long Hạo méo xệch, hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-cung-vi-tac/29102/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.