Hơn nửa đêm, Hứa Tương Mi bị cơn đói làm cho thức giấc, dạ dày của cô rất khó chịu.
Cô buông cánh tay đang ôm anh ra, lặng lẽ ngồi dậy.
Tạ Bách Ninh vẫn cảm nhận được, anh cử động một chút, từ từ mở mắt ra.
Anh ôm lấy eo cô, hỏi: “Sao vậy?”
Hứa Tương Mi cúi đầu xuống nhìn vẻ mặt buồn ngủ của anh, không khỏi mỉm cười: “Trong tủ lạnh có đồ ăn nấu sẵn không?”
“Em đói à?” Tạ Bách Ninh ngồi dậy.
Hứa Tương Mi gật đầu.
Tạ Bách Ninh xuống giường mặc áo khoác vào. Anh xoay người lại: “Có bánh trôi và bánh bao đông lạnh, hoặc mì, em muốn ăn gì?”
“Bánh trôi.” Hứa Tương Mi nói.
Tạ Bách Ninh mỉm cười: “Em nằm thêm một chút đi, anh nấu xong sẽ gọi.”
“Cùng đi đi, dù sao thì em cũng không ngủ được.” Hứa Tương Mi mang dép vào.
Anh không nói gì thêm, cầm áo khoác của Hứa Tương Mi để cho cô mặc vào, đợi cho đến khi cô mặc xong thì thuận thế nắm lấy tay cô dắt đi.
Cô cảm thấy nhiệt độ trong tay mình đang dần lan rộng, khắp người trở nên vô cùng ấm áp và dễ chịu.
Nửa đêm tĩnh lặng, trăng sao nhàn nhạt.
Dưới ánh đèn màu cam tĩnh mịch, ánh sáng trong căn bếp này vô cùng ấm áp và đẹp mắt.
Anh cho nước vào nồi đun lên, ngọn lửa phát ra tiếng kêu phì phì.
Hứa Tương Mi đứng dựa lưng vào bệ bếp, trong mắt đều là ý cười.
Tạ Bách Ninh mở tủ lạnh ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhao-hi/3163960/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.