Ở một địa phương nhỏ như thế này, bản đồ điều hướng trên xe mất đi tác dụng của nó. Theo chỉ dẫn của Hứa Tương Mi, chiếc xe rẽ vào một góc rẽ, hai phút sau, họ lái vào đường chính của trấn Bình Cẩm.
Nơi này là một thị trấn cổ ngàn năm tuổi, khắp nơi đều là những con hẻm và đường ruộng, có những con mèo hoang đang nằm ở trên tường gạch, thỉnh thoảng kêu lên. Còn có những ngôi nhà gỗ cũ đầy hơi thở lịch sử, không những không bị phá hủy mà trái lại vẫn giữ được những đặc trưng vốn có.
Có lẽ là ngày họp chợ, trên đường phố rải rác rất nhiều người, thỉnh thoảng có ngôn ngữ địa phương truyền vào trong tai, rất náo nhiệt. Tuy nhiên, vì cũng đã gần đến buổi trưa, mọi người đều lục tục trở về nhà. Những người bán hàng rong ở hai bên đường cũng bắt đầu thu dọn quầy hàng của họ.
Hứa Tương Mi đã đặt chỗ ở trước. Cô chỉ vào tiệm tạp hóa cách đó không xa: “Từ đầu ngõ phía trước đi vào, chúng ta xử lý chỗ ở trước đã.”
Tạ Bách Ninh đánh tay lái: “Chúng ta phải ngủ lại một đêm trong thị trấn?”
Cô nhìn sang: “Đúng vậy, dù sao thì cũng đến đây rồi, coi như đi du lịch một chuyến, em có mang đồ vệ sinh cá nhân cho anh rồi.”
Tạ Bách Ninh nhìn cô, cũng không muốn so đo gì thêm cho mệt.
“Ngừng xe ở đó đi.” Cô chỉ vào khoảng trống bên trái.
Tạ Bách Ninh lái xe vào, tắt máy.
Xuống xe, Tạ Bách Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhao-hi/3163896/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.