"Là tôi." Trong loa, rất nhanh liền truyền ra âm thanh hờ hững.
Dọc theo tòa nhà cao vút trong mây về phía trước hai trăm mét chỗ khúc cua, một chiếc Maybach màu đen đang đỗ, trời chiều sáng chói, ánh một mảnh vàng óng ánh.
Cố Nghị Quân một tay vịn tay lái, tay kia cầm di động gần sát bên tai, môi mỏng khẽ nhếch hấp dẫn đến cực điểm, chớp mắt lúc nhận được điện thoại, lông may liên tục nhíu chặt không tự chủ được giãn ra.
Lúc trước khi hai người bọn họ định ra hợp đồng, tất cả cùng đi làm cho nên khi mới vừa tan tầm, anh liền lái xe đến vị trí cũ này, mà cô gái nhỏ từ trước đến nay không đến trễ này, thế nhưng hôm nay đã trễ mười phút!
Gọi điện thoại đến nói xin lỗi với anh? Người sao còn chưa tới?
Trong lòng nghĩ như vậy, mắt Cố Nghị Quân nhìn ra hướng cửa lớn tập đoàn, bên kia chỉ có vài bóng dáng rất thưa thớt, đều đi đến hướng phía trạm xe buýt.
"Hiện tôi có một chút việc bận, anh có thể không cần chờ tôi, trong nhà còn thức ăn tối hôm qua dư lại, tôi đã để ở trong lò vi sóng, hâm lại một tý có thể ăn."
Thích Hiểu dồn dập nói ra, thở hổn hển, một đường chạy đi, mà Cố Nghị Quân tự nhiên cũng có thể nghe được âm thanh huyên náo chung quanh cô.
Cô vừa nói xong, anh đã nhanh chóng khởi động xe, "Cô đang ở đâu?"
Trong đám người tiểu cô gái rõ ràng sửng sốt một chút, trì độn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhao-cuoi-cung-chieu-vo-nhu-mang/2168612/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.