Chương trước
Chương sau
Đôi mắt màu xanh thẳm của Âu Dương Thần Đông thoáng hiện lên một tia nghiền ngẫm: "Thích tiểu thư, phải nhanh một chút quen với loại ánh mắt này, dù sao làm vợ của Nghị Quân, chính là phải tiếp nhận sự chú ý của nhiều người."

Thích Hiểu trên mặt xẹt qua khó xử, cũng rất mau biến mất, con mắt thu thủy yêu kiều từ từ trở nên kiên nghị: "Nếu như Âu Dương tiên sinh là muốn mượn lần này cảnh cáo tôi, vậy tôi nhận, bất quá tôi cũng không cho rằng đây là hôn nhân một năm ngắn ngủi, tôi cần phải thừa nhận bao nhiêu áp lực."

Phản ứng của cô rất nhanh, khuôn mặt lớn cỡ bàn tay mặc dù hàm chứa tức giận tái đi, khi sương trại tuyết * lại càng phát ra mê người, anh đầu tiên là sững sờ, rồi sau đó cúi đầu nở nụ cười.

Thật sự là vật nhỏ nhạy cảm, bất quá so với trong tưởng tượng của mình càng thêm thông minh.

Không trách được đàn ông như Cố Nghị Quân cũng ở phòng làm việc làm ra chuyện quá phận như vậy, nếu như mình không có kết hôn, chỉ sợ cũng nhịn không được phải trêu chọc tiểu vưu vật như vậy đi.

"Xem ra tôi sẽ vì chọc giận một cô gái mê người mà nói xin lỗi." Âu Dương Thần Đông rất có phong độ thân sĩ khẽ cúi đầu: "Vì biểu đạt áy náy của tôi, tôi sẽ nói cho cô biết về một việc về chúng tôi."

Thích Hiểu lắc lắc đầu, mặt trầm như nước: "Tôi tha thứ cho anh, bất quá cũng không muốn nghe chuyện xưa."

"Dù cho chuyện xưa này, là về Tống gia nghiên?"

Tống gia nghiên... Thích Hiểu rất nhanh nhớ tới cú điện thoại trong bệnh viện kia.

Ghi chú vì cô, ngữ điệu mềm mại đáng yêu, lại đang nghe thanh âm của mình sau trở nên cao không thể chạm, Cố Nghị Quân cũng sẽ yêu một cô gái như vậy, chuyện này chính là chuyện không thể suy nghĩ bàn luận được, Thích Hiểu mím môi, không nói một lời.

Âu Dương Thần Đông liền mỉm cười bắt đầu kể chuyện xưa, mở cái vòng này cho bọn họ.

Lúc trước nhà họ Âu Dương, nhà họ Cố, nhà họ Hồ còn có Tống Giai, là bốn dòng họ lớn ở thành phố, bốn dòng họ trong mắt người ngoài thần bí mà không thể chạm vào.

Nếu là ở cổ đại được gọi là hoàng thân quốc thích cũng không quá đáng.

Cố Nghị Quân, Âu Dương Thần Đông, Hồ Tuấn Hi cùng Tống Gia Nghiên là thanh mai trúc mã.

Bọn họ đều là cùng nhau lớn lên trong khu đại viện, tình cảm giữa bọn họ tự nhiên không thể so sánh với tình cảm bình thường, trong đó là cô gái duy nhất, Tống Gia Nghiên rất được chiều chuộng, chẳng những được mấy nhà giàu che chở, cho dù người làm bọn họ cũng sẽ xem cô như em gái.

Nhưng có một sự kiện lớn, Tống tổng bởi vì dã tâm của mình đã làm ăn sai trái, lại càng phạm phải sai lầm lớn, bị vào tù.

Gia đình họ Tống suy sụp, những người lúc trước qua lại với Tống gia trở thành chuột chạy qua đường, hận không thể đoạn tuyệt quan hệ thậm chí bỏ đá xuống giếng, mà Tống Gia Nghiên gần mười tuổi cũng nếm cả ấm lạnh của tình người.

Gia đình họ Tống phá sản, người bị dính líu đến không phải là ăn cơm tù, chính là bỏ đi nước ngoài, mà cha mẹ Tống Gia Nghiên lại càng nản lòng thoái chí sau cùng nhau nhảy xuống biển tự tử.

Tại đây trước mắt, Cố Nghị Quân cũng không quản sự phản đối của Gia đình họ Cố gia, mỗi ngày đưa đón Tống Gia Nghiên đi học, thậm chí cả tiền học phí học múa của Tống Gia Nghiên, đều là tiền của Cố Nghị Quân tiết kiệm từ tiền tiêu xài hằng ngày của mình.

Âu Dương Thần Đông còn nhớ rõ, có một lần Tống Gia Nghiên rất thích một bộ quần áo diễn xuất, mà tiền tiêu vặt của Cố Nghị Quân lại bị cắt, tiểu tử này thế nhưng một tháng ăn mì tôm tiết kiệm tiền mua bộ y phục này giúp Tống Gia Nghiên.

Làm cho Âu Dương Thần Đông cùng Hồ Tuấn Hi bắt đầu nghi hoặc chính là, sau khi Tống Gia Nghiên nhận được bộ đồ múa này chỉ là nói lời cảm tạ bình thường, cũng không lộ ra quá nhiều mừng rỡ.

Từ đó về sau, bọn họ phát hiện Tống Gia Nghiên thay đổi, đại khái là bởi vì còn nhỏ đã bất hạnh, Tống Gia Nghiên bắt đầu trở nên có dã tâm, cô biết rõ cái mình muốn tột cùng là gì, cũng tự nhiên hiểu khuôn mặt xinh đẹp cùng tư thái đối của chính mình với đàn ông có bao nhiêu lực hấp dẫn.

Bởi vậy lúc Âu Dương Thần Đông tình cờ biết sau khi tan học Tống Gia Nghiên ngồi bên tay lái phụ trên một chiếc xe thể thao giá trị trăm vạn, thế nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Cố Nghị Quân bị gia đình trông giữ nghiêm khắc phải ăn mì tôm một tháng, thậm chí sau khi học xong đi làm thêm mới có thể mua được áo quần múa cho cô. Tuy không phải con nhà giàu nhưng có thể tùy ý quét thẻ mua nhiều trang phục xinh đẹp hơn.

Về sau Cố Nghị Quân lập nên tập đoàn Thanh Vinh này cơ nghiệp to như vậy, cùng khoản thời gian lúc còn trẻ đãtrải qua có quan hệ hay không rất khó nói.

Từ đó về sau Tống Gia Nghiên cùng Cố Nghị Quân càng lúc càng xa, hai người dần dần thành người lạ.

Đã không có Tống Gia Nghiên Cố Nghị Quân một lần nữa đi vào quỹ đạo, anh không cần vì người ngoài đi làm thêm làm trễ nãi việc học, càng không cần vì yêu cầu của cô ấy mà đạp xe đạp từ thành đông đến thành tây, chỉ vì mua một chiếc bánh bao Tống Gia Nghiên thích.

Cho đến khi Cố Nghị Quân có thành tích tốt nghiệp đi vào lịch sử, rồi sau đó thành lập tập đoàn Thanh Vinh, dùng cùng số tuổi không hợp cổ tay cùng quyết đoán bắt lại vài nét bút đại danh sách, khiến cho việc làm ăn của công ty nổi danh trong giới, trải qua một số biến cố sau từ từ trở thành công ty đứng đầu ngành sản xuất.

Lúc trước còn trẻ mong muốn có biệt thự cùng xe xịn không thể thực hiện, Cố Nghị Quân đều có, đúng là trên mặt lại không còn có nụ cười, bên cạnh cũng không có cô gái luôn ngọt ngào gọi anh là anh kia.

Vào một đêm mưa to, Cố Nghị Quân đang lái xe đến cửa biệt thự bỗng nhiên thắng xe lại.

Mưa xối xả làm quần áo cô toàn bộ ướt nhẹp, dán vòng quanh hiện ra đường cong vi diệu, Tống Gia Nghiên lại lần nữa xuất hiện trước mặt Cố Nghị Quân, mặt rơi đầy lệ, tóc tai bù xù.

Chán nản như thế, lại càng làm cho anh không thể cự tuyệt thương tiếc.

Cố Nghị Quân không nói một lời, dừng xe, Tống Gia Nghiên như hình dáng bình thường đi theo anh đến cửa, dùng nước mắt kinh tâm động phách cùng tiếng nói nức nở nghẹn ngào bi thảm.

Tống Gia Nghiên luôn hiểu được như thế nào để phát huy ưu thế lớn nhất của chính mình, luôn luôn như thế.

Lúc Âu Dương Thần Đông nhớ lại cũng cảm khái, nếu như đổi lại là chính mình, lúc đó đại khái cũng không cách nào lúc trời đang mưa cự tuyệt một cô gái xinh đẹp như thế, huống chi đây là cô gái thanh mai trúc mã.

Mặc dù hai người trong lúc đó cũng không phát sinh cái gì, nhưng phú nhị đại bị Tống gia nghiên đùa bỡn hoàn toàn, từ đó về sau quấn lấy Cố Nghị Quân tự cho mình là vị thân phận hôn thê của Cố Nghị Quân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.