Thích Hiểu cười vươn tay nắm tay đối phương, hết sức thưởng thức thậm chí hâm mộ tính tình đối phương, nhiệt liệt mà tùy ý phảng phất như cây tường vi hoang dại phấp phới đón gió, nồng nhiệt mà xinh đẹp.
"Gả cho Cố Nghị Quân rất vất vả đi." Lăng Vi nói chuyện không kiêng nể gì cả, Cố Nghị Quân nghiêm mặt.
"Đã lâu không gặp, cô hay là này bức đức hạnh." (Ý nói cô nhận xét là cuộc hôn nhân của tôi k hạnh phúc sao)
Lăng Vi cười ha ha, thuận tay ôm vòng eo Thích Hiểu: "Tôi là thấy người vợ xinh đẹp bị anh lãng phí như vậy, mà bất bình, em gái, cùng đàn ông như vậy có nghĩa gì, cùng với tôi, đảm bảo cho em ăn ngon mặc đẹp."
Thích Hiểu dở khóc dở cười, bên tai là thanh âm của Lăng Vi, tính tình cô cùng Âu Dương Thần Đông thật đúng là rất hợp đôi.
"Âu Dương, trông nom cô gái của anh." Cố Nghị Quân kéo Thích Hiểu đến bên cạnh, tránh nắm tay của Lăng Vi: "Vậy thì anh chuẩn bị để cho tôi tới trông nom?"
Âu Dương Thần Đông vội cười làm lành: "Nghị Quân, anh còn không biết vợ tôi? Luôn thích nói giỡn, trở về tôi sẽ nói với cô ấy."
Lông mày Lăng Vi dựng đứng: "Ơ, bản lãnh lớn a, tôi lại muốn xem anh làm sao trông nom tôi."
Thích Hiểu phụt cười ra tiếng, cho dù cô đang đứng ở nơi ánh đèn mờ ảo trong đại sảnh cũng hiện lên vẻ xinh đẹp động lòng người, lập tức hấp dẫn vô số người.
Cố Nghị Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhao-cuoi-cung-chieu-vo-nhu-mang/2168570/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.