Nghĩ đến chuyện bản thân sắp phải rời khỏi thế giới này.
Sau này, sẽ không thể âm thầm che chở, bảo vệ mẹ con Đới Hạnh San nữa.
Tự nhiên, Khâu Kính Hựu lại có cảm giác sống mũi mình cay cay.
Hắn đưa tay lên vuốt mặt, cố gắng kiềm chế để nước mắt không rơi xuống, rồi lại nhìn Thạc Vu mà nói.
- Thật ra, có một chuyện vẫn chưa nói với cậu. Nói ra thì thật hổ thẹn, mà không nói thì tôi sợ mình chết cũng không thể nhắm mắt.
- Chuyện là… người đứng sau dàn xếp mọi chuyện, khiến cho lúc trước cậu phải chịu tiếng oan là nhận hối lộ, cưỡng bức người nhà bệnh nhân chính là tôi.
- Thành thật xin lỗi…! Trước kia, đáng ra tôi không nên vì ghen tuông mù quáng, mà ngấm ngầm giở thủ đoạn. Khiến cho cậu không những bị đuổi việc, mà còn phải chịu tiếng xấu, ảnh hưởng đến cả thanh danh của nhà họ Thạc.
- Tôi hy vọng cậu sẽ không vì chuyện này, mà từ chối dùng tim của tôi để ghép cho Hạnh San.
Cũng may là ngày ấy, Khâu Kính Hựu không cho người chặt tay Thạc Vu, giống như hắn đã từng làm với Trần Quân.
Bằng không, e là hiện tại hắn chẳng thể cầu cạnh được sự giúp đỡ của Thạc Vu.
Nghe thấy lời thú tội của Khâu Kính Hựu, Thạc Vu hết sức kinh ngạc.
Anh ta vốn là một người lương thiện, tâm tư đơn thuần.
Cho dù Khâu Kính Hựu từng hành hung Thạc Vu.
Anh ta cũng chưa từng nghi ngờ, hắn là người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467111/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.