Qua vài ngày điều trị trong bệnh viện, tình trạng sức khỏe của Đới Hạnh San có triển biến tốt hơn, cũng không cần phải dùng đến thiết bị trợ thở nữa.
Tuy vậy, cơ thể của cô lại ngày càng gầy đi, do luôn phải lo lắng đến bệnh tình của hai đứa nhỏ.
Chỉ còn hai ngày nữa là ca phẫu thuật của Đới Thạch Anh sẽ được tiến hành.
Nhân ngày thời tiết nắng đẹp, sáng sớm Đới Hạnh San đã đưa các con ra ngoài tắm nắng.
Chu Thời Cảnh cũng đi theo.
Từ lúc mẹ con Đới Hạnh San nhập viện đến nay.
Hầu hết thời gian rảnh, Chu Thời Cảnh đều ở trong bệnh viện chăm sóc mẹ con cô.
Nhiều lần Đới Hạnh San nói anh ta, nên dành thời gian cho công việc nhiều hơn.
Dù sao ở trong bệnh viện cũng có Thạc Vu, Bảo mẫu, cùng Chuyên viên Điều dưỡng chăm sóc mẹ con cô rồi.
Nhưng Chu Thời Cảnh nói để người khác chăm sóc mẹ con Đới Hạnh San, anh ta thật sự không an tâm.
Nhất quyết không chịu rời đi.
Thấy thái độ kiên quyết của Chu Thời Cảnh.
Đới Hạnh San chỉ đành mặc kệ, để anh ta muốn làm gì thì làm.
Đới Hạnh San bế Đới Thạch Anh xuống khu vực sân rộng trong bệnh viện tắm nắng, còn để Bảo mẫu thay cô bế Đới Tuyết Anh.
Dạo quang khuôn viên bệnh viện được một lúc.
Đới Hạnh San vô tình bắt gặp một cảnh tượng, khiến cô đột nhiên đứng sững lại.
Trước mặt Đới Hạnh San là cảnh tượng, một gia đình bốn người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467107/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.