Từ lúc nhìn thấy một đám tù nhân, xuất hiện trong buồng giam.
Cho đến khi bị người của trại giam lôi xuống dưới giường, thô lỗ đạp ngã sõng soài trên mặt đất.
Khâu Kính Hựu vẫn không có lấy nửa điểm sợ hãi.
Đôi mắt vẫn luôn kiên định nhìn về phía mặt giường lót chiếu, nơi lưu lại những mẩu giấy của xấp ảnh vừa bị Thẩm Dực xé rách.
Sau khi mệnh lệnh của Chu Thời Cảnh được truyền ra.
Đám tù nhân có mặt ở đó, lập tức lao về phía của Khâu Kính Hựu, dùng chân liên tục đạp thật mạnh vào cơ thể của hắn.
Cũng không rõ là Khâu Kính Hựu biết bản thân bị liệt hai chân, không có khả năng địch lại nhiều người như thế này.
Hay là Khâu Kính Hựu thật sự muốn đám tù nhân này, sẽ đánh đập, hành hạ mình đến chết.
Mà cứ thế nằm co quắt dưới sàn nhà, chịu đựng những cú đạp vào mặt, vào đầu.
Hay thậm chí là vào đôi chân đang tạm thời, mất khả năng đi lại bình thường.
Lại không hề có một chút phản kháng nào.
Kể cả là khi bị đánh đến phần đầu bị chấn động nhẹ, mặt mũi bầm dập.
Một lần nữa lại hộc máu miệng, do một vài chiếc răng bị gãy.
Khâu Kính Hựu cũng gắng gượng không kêu một tiếng nào.
Chu Thời Cảnh ngồi trên giường, nhìn đám người kia tra tấn Khâu Kính Hựu được một lúc.
Thấy hắn thương tích không hề nhẹ.
Chu Thời Cảnh mới hài lòng, mà ra hiệu cho đám tù nhân kia dừng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467102/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.