Nghe thấy câu hỏi tiếp theo của Khâu Kính Hựu, Đới Hạnh San nhất thời lại phải suy nghĩ.
Dù sao cái chuyện hắn có khai ra, nơi đồng loã của mình dang lẩn trốn hay không, vốn không có ảnh hưởng gì đến cô.
Cho nên việc hạ mình cầu xin Khâu Kính Hựu, rõ ràng là không cần thiết.
Mà bây giờ hai đứa nhỏ trong bụng Đới Hạnh San đã được sinh ra.
Cô lại càng không thể dùng tính mạng của các con mình, để uy hiếp ba của chúng nó.
Suy đi tính lại, Đới Hạnh San cảm thấy việc lựa chọn, thương lượng với Khâu Kính Hựu là hợp lý nhất.
- Nếu như anh đồng ý khai ra những người còn lại, tôi hứa trong phiên toà sắp tới sẽ không đứng ra làm chứng, tố cáo những việc phạm pháp mà anh đã làm.
Đôi mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt của người con gái, đang ngồi ở phía đối diện hơi nheo lại.
Hắn lại hỏi.
- Em nghĩ tôi sợ chết sao?
Nếu như Khâu Kính Hựu thật sự sợ chết.
Thì vào thời điểm hơn một tháng trước, hắn đã không để Cảnh sát còng tay mình lại, một cách dễ dàng như vậy.
So với việc sợ chết, Khâu Kính Hựu sợ mẹ con Đới Hạnh San, sẽ chết trước hắn hơn.
Khâu Kính Hựu thà là chết, cũng không muốn bản thân phải sống cô độc một mình trên cõi đời này.
Nhìn vào đôi mắt thâm trầm, không có lấy một gợn sóng của hắn.
Đới Hạnh San nhất thời hoang mang.
Khâu Kính Hựu không muốn sống nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467096/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.