Bây giờ, Khâu Kính Hựu vừa không có Vệ sĩ bên cạnh, vừa không thể tự đi lại được, còn bị đám Cảnh sát giam lỏng ở đây.
Mà hiện tại mới là sáng sớm.
Hắn căn bản chưa hề ra khỏi phòng bệnh của mình.
Hoàn toàn không biết đến chuyện này.
Nghe thằng bạn nói như thế.
Khâu Kính Hựu không khỏi sửng sốt.
Đới Hạnh San vẫn còn hôn mê chưa tỉnh.
Chu Thời Cảnh rốt cuộc đã làm thủ tục, chuyển cô đến bệnh viện nào?
- Tao không hề biết chuyện này. Mày nói đi. Rốt cuộc Chu Thời Cảnh đã đưa Hạnh San và các con tao đi đâu?
Chắc chắn là tên khốn Chu Thời Cảnh đó, không muốn để Khâu Kính Hựu nhìn thấy Đới Hạnh San nữa, nên đã cố tình tách cô và hắn ra.
- Tao cũng không biết. Vừa rồi, bọn tao có đi ngang qua phòng điều trị tích cực của Hạnh San. Thấy người nằm trong đấy là một người khác.
- Ban đầu, bọn tao còn tưởng là Hạnh San đã tỉnh lại, được chuyển qua phòng hồi phục tích cực. Nhưng khi hỏi Y tá mới biết, Chu Thời Cảnh làm thủ tục chuyển viện, cho Đới Hạnh San từ hôm qua. Sáng nay, đã đưa người đi rồi.
Nghe Viên Trọng nói như vậy.
Trong lòng Khâu Kính Hựu càng thêm cồn cào, không yên.
Không được.
Hắn không thể cứ ngồi ở đây.
Phỏng đoán xem Chu Thời Cảnh đã đưa Đới Hạnh San, đến bệnh viện nào được.
Ngay bây giờ, Khâu Kính Hựu phải đi tìm Đới Hạnh San.
Chỉ khi tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467067/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.