Khâu Kính Hựu sau khi tỉnh lại qua ba ngày hôn mê sâu.
Bản tính vẫn kiêu ngạo như cũ, hoàn toàn không có bất kỳ một sự thay đổi nào.
Nếu có, chắc chắn chỉ có thể là quan tâm, lo lắng cho Đới Hạnh San hơn.
Dám công khai cô là người phụ nữ của hắn, ngay trước mặt vợ chồng Khâu Thừa Ký và người ngoài.
Cũng như không dám đối xử tệ với Đới Hạnh San, giống như lúc trước nữa mà thôi.
Đương nhiên, đối với địa vị của Chu Thời Cảnh hiện tại
Khâu Kính Hựu cũng chẳng có chút nào nể sợ.
- Đúng là tôi từng ép buộc Hạnh San trở thành người phụ nữ của tôi. Nhưng sao cậu biết là Hạnh San chưa bao giờ, muốn trở thành người phụ nữ của tôi?
- Tôi và Hạnh San cũng có thể nói là thanh mai, trúc mã, từ nhỏ lớn lên bên nhau. Sớm đã tình trong đã tỏ, mặt ngoài còn e.
- Chính miệng Hạnh San cũng đã từng thừa nhận, là cô ấy yêu tôi. Chính Thiếu gia nhà họ Hứa là Hứa Phúc, cũng đã nhìn thấy điều này, từ trong ánh mắt của Hạnh San khi nhìn tôi.
Đang yên ngồi không cũng dính đạn.
Nhưng trên mặt Hứa Phúc, lại chẳng lộ ra bất kỳ biểu cảm bất mãn nào.
Hay cho câu “tình trong như đã, mặt ngoài còn e”.
Trong lòng đám bạn của Khâu Kính Hựu thầm nghĩ.
Có phải hắn đang tự thừa nhận, rằng bản thân cũng có tình cảm với Đới Hạnh San hay không?
Thế mà lúc trước, khi đám người Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467065/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.