Ngày hôm sau, Khâu Kính Hựu đi làm cả ngày.
Đến buổi tối, khi trở về nhà chợt nhớ ra, còn có một người mà hắn chưa xử lý.
Thật ra, Thư Quyên không phải là ra ngoài mua đồ, theo chỉ thị của Khâu Kính Hựu.
Giống như lời mà hắn đã nói với Châu Tinh Sa, ngày hôm qua.
Mà là bị Khâu Kính Hựu cho người nhốt xuống dưới mật thất.
Đới Hạnh San đi theo phía sau Khâu Kính Hựu xuống mật thất.
Bước vào một căn phòng tối đèn, là nơi tra tấn Thư Quyên.
Cô có hơi giật mình, khi vừa ngẩng đầu lên thì liền nhìn thấy Thư Quyên.
Trên người chỉ mặc một bộ đồ lót, da thịt chồng chéo những vết roi da rướm máu.
Một mảnh vải chen vào giữa hai hàm răng của cô ta, hai đầu vải buộc chặt ở phía sau đầu.
Cho dù Thư Quyên muốn la hét hay cắn lưỡi tự tử, căn bản cũng rất khó.
Không biết cô ta đã bị Vệ sĩ của Khâu Kính Hựu, dùng roi da hành hạ từ khi nào.
Chỉ thấy khuôn mặt của Thư Quyên vô cùng nhợt nhạt, kém sắc.
Toàn thân đổ đầy mồ hôi, tóc tai rối loạn.
Bây giờ, ngay cả việc hô hấp, đối với cô ta cũng là thử thách lớn lao.
Chứ đừng nói đến chuyện la hét, xin tha.
Đới Hạnh San nhìn thấy cảnh này, tay chân không khỏi bủn rủn vì quá sợ hãi.
Lần trước, cô phải chịu ba roi của Khâu Kính Hựu, đã cảm thấy đau đớn đến tận xương tủy.
Huống hồ là Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467024/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.