Không phải Khâu Kính Hựu đến Tập đoàn rồi, thì Đới Hạnh San đã có thể nghỉ ngơi.
Bởi vì muốn từng giây, từng phút trôi qua của cô, đều phải tất bật với công việc.
Cho nên, Khâu Kính Hựu đã yêu cầu là những lúc hắn không có ở nhà, thì Đới Hạnh San phải giống như Hầu gái, chăm sóc căn biệt thự mà tưởng chừng như đi mãi không hết đất của hắn.
Mọi ngóc ngách trong nhà đều có lắp đặt hệ thống camera an ninh.
Thỉnh thoảng, Khâu Kính Hựu rảnh rỗi, sẽ xem lại camera, để biết những lúc hắn vắng mặt, cô có lười biếng hay không.
Thậm chí, có những hôm trong nhà ít việc, Khâu Kính Hựu còn cho phép người làm nghỉ ngơi, rồi bắt Đới Hạnh San phải làm hết tất cả.
Mang thân phận từng là một Tiểu thư cành vàng, lá ngọc.
Nhưng lúc còn ở Đới gia, Đới Hạnh San chưa từng tỏ ra hống hách bao giờ.
Ngược lại, cô thường xuyên giúp đỡ Hầu gái làm việc nhà.
Thành ra, khi bị Khâu Kính Hựu bắt đến đây, chẳng có việc vặt nào mà Đới Hạnh San không làm được cả.
Chỉ có điều... ban ngày phải làm việc quần quật.
Tối đến còn phải hầu hạ Khâu Kính Hựu tắm rửa, rồi phục vụ luôn cả chuyện giường chiếu.
Có những đêm cô còn không được ngủ.
Không ăn, không uống như tối qua.
Hay bị ốm thì vẫn phải hầu hạ hắn như lúc vừa rồi.
Thử hỏi, sức lực nào có thể chịu nổi chứ?
Thế mà Đới Hạnh San vẫn phải cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/2488581/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.