Cần cổ thon dài của cô, từ phía trước đến phía sau, đều in hằn dấu tay của Khâu Kính Hựu đến đỏ ửng.
Cơ thể vừa bị đè xuống mặt bàn, rồi lại nhanh chóng bị hắn lôi dậy, cho ngồi lên phía trên vật thể nóng hổi giữa hai chân Khâu Kính Hựu.
Đường hô hấp hết lần này tới lần khác bị chặn lại, dưỡng khí khó khăn lắm mới có thể lưu thông, khiến phần ngực của Đới Hạnh San vô cùng khó chịu, không ngừng ho sặc sụa.
Bị chính người đàn ông mà mình luôn mong chờ suốt cả chục năm, ví như một con đĩ.
Đới Hạnh San cho dù trong lòng có đau khổ, thì cũng không thể làm được gì, ngoài việc tiếp tục để cho Khâu Kính Hựu mặc sức mắng chửi.
Còn bản thân vẫn phải ngồi trong lòng hắn mà rên rỉ, cho Khâu Kính Hựu cảm thấy hắn đúng là người đàn ông mạnh mẽ, ngay cả trong vấn đề làm tình.
Dường như không thể chịu đựng nổi, vận tốc nâng thả cơ thể Đới Hạnh San của Khâu Kính Hựu đang nhanh một cách chóng mặt.
Mật huyệt lúc này không chỉ phun ra dâm thuỷ, mà lẫn trong đó còn có cả máu tươi.
Không còn cảm nhận được một chút khoái cảm nào, khắp người Đới Hạnh San đều đau đớn, như đang bị hàng ngàn, hàng vạn mũi kim xuyên qua lớp thịt mỏng manh.
Hai tay cô bám chặt đầu gối của Khâu Kính Hựu, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt, liên tục lắc đầu thay cho lời van xin hắn hãy dừng lại.
- A... a... hức... hự... hự... a...!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/2488573/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.