- À, còn cô nữa. Cô cứ thử bỏ trốn đi. Xem ba mẹ và em trai cô, có sống yên được với tôi hay không?
Như chợt nhớ ra điều gì đó, hắn quay đầu lại nhắc nhở Đới Hạnh San một câu, rồi mới bước ra khỏi phòng, đi tới phòng làm việc của mình, lấy tài liệu quan trọng, rồi xuống lầu dưới bằng thang máy.
May cho Đường Khắc Phong, là bây giờ Khâu Kính Hựu có chuyện quan trọng ở Tập đoàn, cần phải giải quyết.
Nên mới kêu người làm tạm thời nhốt cậu ta lại.
Đợi buổi tối hắn trở về mới xử lý.
Thấy Khâu Kính Hựu đi rồi, Ngô Cẩn cùng vài Vệ sĩ mới vội vàng chạy lại, đỡ cơ thể của Đường Khắc Phong đang nằm sấp dưới sàn nhà, ngồi dựa vào người ông.
Ngô Cẩn nhìn phần miệng và phần trán, đang không ngừng chảy máu của Đường Khắc Phong, lại thêm tóc tai rối bù, hơi thở yếu ớt như sắp tắt ngấm đến nơi.
Đừng nói là ông, mà người nào nhìn cũng không khỏi cảm thấy xót xa.
- Trời ạ! Ta đã nhắc nhở con rất nhiều lần rồi, là đừng bao giờ làm trái ý Thiếu gia. Nếu như ngay từ đầu, con chịu nghe lời ta, thì đâu có ra nông nỗi này đâu.
Buông mấy lời trách móc, Ngô Cẩn lại nhìn sang Hầu gái mà phân phó.
- Đi lấy hộp dụng cụ y tế đến đây, để ta xử lý vết thương cho thằng bé trước. Rồi mới đưa nó xuống dưới mật thất.
Người làm nghề lời của Quản gia, vội vàng chạy đi lấy hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/2488548/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.