Lục Nguyên nằm mơ, giấc mơ vừa ngọt ngào vừa khủng hoảng. Cô mơ thấy mình sinh cho Angus một đứa con, may mắn thay đứa bé kế thừa hết vẻ đẹp của cha, cũng không có đuôi rắn thật dài khiến cô lo lắng. Đáng tiếc mộng đẹp không dài, cảnh Angus nắm tay cô dạo bước trên bờ biển bỗng biến mất.
Lục Nguyên hoảng sợ mở choàng mắt, trước mặt không phải vách đá âm u ẩm ướt, mà chính là chóp lều quân đội xanh biếc!
"Nguyên Nguyên! Cuối cùng Nguyên Nguyên đã tỉnh rồi! Nguyên Nguyên của ta cuối cùng đã tỉnh rồi!"
Có vẻ như đã lâu không nghe thấy giọng của cha, Lục Nguyên phản ứng hơi chậm. Nhìn lại mấy tháng trước, người cha đẹp lão của cô giờ như già hơn rất nhiều, tóc bên thái dương đã bạc trắng.
"Cha..." Cô hơi chần chừ, gọi một tiếng.
Cuối cùng cũng nghe được tiếng nói quen thuộc của con gái, Lục Tư Nam vui mừng phát khóc. Ông nắm lấy bàn tay nhỏ của Lục Nguyên, thật cẩn thận vuốt ve gương mặt cô, lại sợ lực tay mình quá mạnh.
"Không sao rồi, cha sẽ không bao giờ đánh mất con nữa. Nguyên Nguyên của cha cuối cùng đã trở lại rồi."
Trước kia, dù thương cô, cưng chiều cô đến thế nào, Lục Tư Nam sẽ không bao giờ nói ra. Lần này cô mất tích nhất định đã trở thành bóng ma trong lòng ông. Cũng may con gái đã về, tâm ông đã an ổn, sẽ không keo kiệt lời yêu thương với con gái bảo bối nữa.
Ngưu Toàn đứng ở một bên nhìn Lục Tư Nam thất thố, mũi cay cay, khóe mi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-xa/976831/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.