"Vị hôn phu? Em yêu hắn?"
Angus còn lạ gì hôn phu của Lục Nguyên nữa, tên đàn ông đó đã năm lần bảy lượt bóp cò về phía hắn. Trong làn mưa to ngày Lục Nguyên bỏ trốn, hắn đuổi theo và đã thấy một màn gã thân mật ôm cô.
Cơm trưa không còn tâm tình ăn nữa, Lục Nguyên bị Angus dùng một tư thế bá đạo lôi trở về. Không màng Lục Nguyên la hét xin tha, hắn đem cô đang kinh hoảng ném lên giường cỏ.
"Ta thích em như vậy, vì sao lại không thể thích ta? Gã đàn ông nhân loại kia có gì tốt? Sớm hay muộn gì ta cũng sẽ giết hắn!"
Lục Nguyên khóc đến sưng mắt, nhìn hắn nổi bão mà sợ hãi không nhẹ. Đầu óc choáng váng xây xẩm nhưng cô cũng không nể nang, hễ nhắc đến Tiêu Trì cô sẽ mất bình tĩnh, dù sao anh vẫn là người cô thích bao năm.
"Tôi yêu anh ấy đấy! Nếu không phải vì anh, tôi đã gả cho anh ấy rồi! Đều là anh hại chúng tôi! Anh là quái vật, đều do anh! Anh Trì sẽ đến cứu tôi... Á!"
Lời còn chưa dứt đuôi rắn đã ập đến, Lục Nguyên thét chói tai bị vứt vào trong hồ, nước hồ mát lạnh tranh nhau ùa vào miệng và mũi cô.
"Ặc! Cứu... Ặc!"
Trong cơn thịnh nộ, Angus đã dìm cô xuống chỗ sâu nhất, đè trên đầu cô, cắn nuốt cô. Lục Nguyên không biết bơi, mới bị nhấn đầu vài cái đã đuối sức, mềm oặt chìm dần, lúc này Angus mới chịu vớt cô lên.
Lục Nguyên đang ho sặc sụa bị chiếc đuôi đáng sợ cuốn quanh, đưa đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-xa/236417/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.