Ở miệng huyệt mơ hồ lộ ra lá thuốc còn phiếm màu xanh, Angus đẩy ra môi âm hộ đã sưng đỏ, hai ngón tay vói vào túm lấy nhúm lá thuốc, ngón tay gập lên đỉnh Lục Nguyên đã ngất xỉu phải phát ra một tiếng kêu rên.
"Đau..."
So với các loài thú khác, Angus có được chỉ số thông minh cao tự nhiên vẫn biết thương hoa tiếc ngọc. Nhìn khuôn mặt nhỏ đáng thương của Lục Nguyên, hắn thật cẩn thận làm chậm lại.
Cô là loài người yếu ớt mềm mại, đêm qua có thể thừa nhận hắn động dục đã là cực hạn.
Một nhúm lá thuốc tắc nghẽn một đêm mới chậm rãi lôi ra hơn phân nửa, hơi thở của Angus đã trở nên dồn dập. Lá xanh mềm mại tinh tế bị hắn vo thành viên, lúc lấy ra bên ngoài cơ thể đã dính đầy mật nước, kéo theo chỉ bạc trong suốt cùng tạp chất.
Angus để sát vào ngửi, bên cạnh hương vị thảo dược thanh mát còn có hơi thở vẩn đục của hai người, vô cùng thơm ngọt.
Lá thuốc còn chưa hoàn toàn rút ra, một dòng mật nước ấm áp đã phun trào, toàn bộ chảy trên eo của Angus, meo theo vảy rắn hắc diệu* nhỏ giọt xuống hồ nước.
*hắc diệu: màu đen có thể rọi sáng
Sau khi thảo dược ở miệng huyệt căng đầy hoàn toàn được rút ra, Lục Nguyên cũng dần dần tỉnh lại. Đã không còn gì tắc nghẽn, tình huống tựa hồ cũng không tốt lên, cảm giác sâu kín sau khi tỉnh lại khiến cô càng bất chấp tư thế của hai người.
"Bụng, bụng đau quá, tôi muốn cái kia..."
Xuất phát từ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-xa/236402/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.