“Aizzz, ta nói a…”
“Có thích khách!!!”
Lời nói của Tô Khinh Lăng bị thanh âm la hét đánh gãy. Mọi người cảkinh, nhìn lại, liền thấy một nam tử đeo mặt nạ bạc cùng hơn 20 hắc ynhân từ bên ngoài vọt vào.
Nhất thời, trong đại điện cực kì bối rối.
“Trò hay cuối cùng cũng đến.” Tô Khinh Lăng nhếch môi cười, hai chân vắt chữ ngũ, ánh mắt loé lên tia tinh quang, ngồi một bên vừa cắn hạt dưavừa xem hỗn loạn, hoàn toàn không có một điểm khiếp đảm.
“Chủ… chủ tử…” Hạ Hà, Xuân Vũ nhìn Tô Khinh Lăng thảnh thơi, trong lòng lại run lên.
“Đừng nháo, để bổn vương xem diễn. Nếu không, bổn vương ném các ngươi lên trước.”
Hai nàng nghe vậy lập tức im lặng làm đúng bổn sự, những người khác thìdùng ánh mắt như thấy quái vật nhìn chằm chằm Tô Khinh Lăng.
“Hộ giá! Hộ giá!”
Thái giám đứng trước mặt Hoàng đế, Hoàng hậu cùng Nghiên Quý phi hétlớn, Ngự Lâm quân bên ngoài cũng tiến vào, cùng hắc y nhân loạn chiếnthành một đoàn. Chỉ có nam tử đeo mặt nạ là đứng phía trước, ánh mắtnhìn thẳng vào long nhan, mang theo không cam lòng và hận ý, còn lạnhnhư băng.
“Các ngươi đến cùng là người phương nào? Cư nhiên dám xông vào trongcung, đáng bị tội gì?” Hoàng thượng cảm thấy cặp mắt kia cực kì quenthuộc, nhưng trong chốc lát không nhớ ra được là ai.
“Người nào? Ha ha ha…” Nam tử đeo mặt nạ cuồng tiếu, lạnh lùng nhìn lão: “Ta là kẻ không có chút phân lượng trong lòng ngươi, nhưng cái ta muốnlà ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vuong-kieu-ngao/3171732/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.