“Y, vị này là?”
Hoàng đế nhìn Tô Khinh Lăng, thấy thiếu niên trên người mặc cẩm y bàoxinh đẹp, khí chất cao quý, dung mạo tuấn mỹ, thoạt nhìn không giốngngười thường, nhưng lão lại chưa bao giờ gặp qua, hơn nữa Thái tử cưnhiên lại là người dẫn đường cho “hắn”. Vậy, thiếu niên này rốt cục làai?
“Hồi phụ hoàng, vị này là khách quý của Thập Nhị hoàng đệ, Nam Diệu quốc Nhàn Vương gia.” Thái tử chắp tay nói với Hoàng thượng.
“Nga.” Hoàng thượng nhìn Hạ Tư Lạc, ánh mắt dừng lại trên người Tô Khinh Lăng.
Tô Khinh Lăng hướng lão mỉm cười, chắp tay hành lễ: “Nam Diệu Tô Khinh Lăng thỉnh an Hoàng đế Bắc Phượng bệ hạ.”
“Ân.” Hoàng đế gật đầu, ánh mắt không dấu vết đánh giá “hắn”. “NhànVương đến Bắc Phượng, trẫm cũng không có thiết yến chiêu đãi, mong NhànVương rộng lượng.”
“Làm sao có thể trách người đây?” Tô Khinh Lăng cười giả dối: “Bệ hạkhông cần khách khí, tiểu vương lần này dùng thân phận bằng hữu của Thập Nhất hoàng tử đến Bắc Phượng du lãng, đáng lý ra nên đi bái phỏng bệ hạ mới đúng quy cách.”
“Như vậy cũng không sai.” Hoàng đế gật gù, ánh mắt nhìn về phía nhi tửluôn lạnh như khối băng. Hắn mang bằng hữu hồi cung đã khiến lão cảmthấy ngoài ý muốn, nhưng như vậy cũng tốt, hắn nên giao thiệp với nhiềungười mới tốt.
“Hoàng nhi, một khi đã vậy, con nên hảo hảo chiêu đãi Nhàn Vương. Cóthời gian, con nên đưa Nhàn Vương đến các nơi du lãng một phen, làm tròn chức vị một chủ nhân mới đúng.”
“Dạ, nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vuong-kieu-ngao/3171721/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.