“Tiểu mỹ nhân, Thập Nhất điện hạ của các ngươi đi đâu rồi?”
Sáng sớm lại trình diễn tiết mục cũ, Tô Khinh Lăng phe phẩy ngọc cốtphiến, mang theo hai tỳ nữ cùng hai bảo tiêu, một thân bạch y thongdong. Miêu tả nàng, dùng một chữ là soái, dùng hai chữ chính là thựcsoái, ba chữ cực kì soái.
“Hồi Vương gia, điện hạ đi yết kiến Hoàng thượng.” Tiểu cung nữ bị TôKhinh Lăng gọi lại, hai má đỏ bừng, nhỏ giọng đáp. Lúc trước cung điệnThập Nhất hoàng tử chính là hầm băng, nhưng sau khi vị Nhàn Vương NamDiệu này đến đây, hầm băng rốt cục cũng tới mùa xuân. Thật mỹ a!
“Hoàng thượng?” Tô Khinh Lăng nhíu mày, trong mắt xẹt qua một đạo hànquang. Hảo a, cư nhiên đi gặp Hoàng đế thúc thúc cũng không mang theomình đi, có chủ nhân như vậy sao?
“Vâng ạ!” Tiểu cung nữ gật đầu, chủ động hướng Tô Khinh Lăng mở miệngbát quái: “Không lâu nữa, hai nước láng giềng Đông Nhạc và Tây Thành sẽphải sứ thần đến Bắc Phượng, nghe nói là muốn cùng Bắc Phượng đám hỏi.”
“Đám hỏi?” Tô Khinh Lăng nhăn mi càng tợn. Sứ thần láng giềng đến, gọihoàng tử tới bàn chuyện cũng không có gì to tát, nhưng nếu là kêu cả HạTư Lạc cùng đến, không lẽ là muốn đám hỏi với hắn?
“Điện hạ các ngươi trong hoàng thất là soát nhất sao?” Ánh mắt trongsuốt nhìn tiểu cung nữ. Nếu hắn là nam nhân nhìn đẹp nhất, đến tám phầnlà công chúa láng giềng sẽ chọn hắn. Như vậy sao được? Người nàng nhìntrúng, không thể để cho nữ nhân khác nhúng chàm.
“Soái?” Đáng thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vuong-kieu-ngao/3171717/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.