Đã hơn một tuần lễ kể từ lúc Hoàng Khả Khả gọi điện cho Hoàng Thịnh Trạch, nhưng không cần đợi ăn Tết xong thì Hoàng Thịnh Trạch đã gọi điện lập tức thúc dục.
“Năm nay ăn Tết tất cả đều về nhà, hai đứa cũng về đây luôn đi.”
Hoàng Thịnh Trạch nhàn nhạt giọng, thế nhưng sau khi Hoàng Khả Khả nghe lại khiến tâm tình dâng trào, nếu như Hoàng Thịnh Trạch mà đứng ở trước mặt hắn, hắn hận không thể Tam Bái Cửu Khấu (3 lạy 9 dập đầu) với Hoàng Thịnh Trạch mà biểu thị lòng cảm kích của mình. Lần này Hoàng Thịnh Trạch chủ động kêu bọn họ về nhà ăn Tết, sự tình là trăm phần trăm thành, hắn không thể tưởng tượng nổi Hoàng Thịnh Trạch làm cách nào mà khiến ông ngoại cùng mẹ đều thỏa hiệp.
“Anh của em thật lợi hại! Ông ngoại vậy mà lại không gọi điện mắng em! Anh làm sao mà khiến bọn họ im lặng đồng ý thế, bọn họ vậy mà cái gì cũng không nói với em.”
Hoàng Thịnh Trạch khẽ cười một tiếng, cho dù ngăn cách bởi điện thoại nhưng hắn cũng có thể tưởng tượng ra được nụ cười ngàn năm có một hiếm thấy của anh hai hắn.
“Không làm gì cả. Nói chung bọn họ đồng ý rồi, em chỉ cần mang người về là được, ông ngoại còn rất thích Diêu Phong.”
Hoàng Khả Khả sửng sốt một chút, Hoàng Thịnh Trạch không ngờ lại biết được đó là Diêu Phong, vậy chẳng phải chuyện năm đó cũng biết sao?
Hoàng Khả Khả vội vã giải thích: “Y năm đó là bị người hãm hại! Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vien-phuc-vu-cua-toi-tai-sao-lai-manh-nhu-vay/1907782/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.