*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Dĩ Lâm mở mắt ra lần nữa.
Hắn nhận ra mình vẫn còn nằm trong cái phòng kín ấy.
Phòng kín không có đồ đạc gì hết, vẫn trống trơn, kể cả mấy con quái nhỏ của phụ bản ký ức ở ké trong này, cũng không lại xuất hiện nữa.
Giang Dĩ Lâm ngồi dậy, giơ tay ra trước mặt, chậm rãi xòe tay ra, sau đó từ từ nắm lại.
Chàng trai tóc đen lẩm bẩm, “Tất cả những thứ này cũng kết thúc luôn sao?”
Đúng lúc này…
Một cách ồ ạt, những thước phim như ký ức chậm rãi chiếu trong đầu hắn, có một chớp mắt còn khiến đầu hắn nhói đau.
…
Điều đáng sợ nhất trên thế giới này là nghi ngờ chính bản thân mình.
Buổi đêm đen kịt.
Giang Dĩ Lâm lại mở mắt ra, phát hiện mình đang ở trong thư phòng trước đây.
Hắn thấy mình đang đứng trước bàn sách, biểu cảm cơ hồ vài chỗ không đúng.
Chàng trai tóc đen ra sức xé toang, vò vụn đống văn kiện trên bàn, đến khi chúng trở thành mảnh vụn, không thể ghép lại sự thật trên mặt chữ được nữa.
Trong một bìa hồ sơ, hình như là thư báo, dù chữ viết đã cố gắng ngụy trang, che đi không ít tin tức hữu dụng, nhưng hắn nhìn đầu nét bút ấy lại có cảm giác quen thuộc không rõ.
Giang Dĩ Lâm cũng quan sát qua trước khi ngẫm cho kỹ.
‘Hắn’ cũng nhìn ra rồi, trong mấy giấy tờ này có khả năng mang nội dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-trong-game-kinh-di-deu-yeu-tham-toi/587459/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.