Tay chủ quán cảm giác mình càng lúc càng khó có thể hô hấp… Thần trí của ông cũng bắt đầu trở nên hỗn loạn, đã đến ngưỡng hoàn toàn đánh mất ý trí.
Cái chết, đang lặng lẽ đến gần…
Đột nhiên, gã đàn ông da trắng cảm nhận được sức ép trên cổ mình lỏng ra thấy mà như được cứu rỗi vậy, tay chủ quán co cụm cả người ngã trên mặt đất, thở khó dọc từng cơn như sắp hết hơi đến nơi, giống người không biết bơi chìm xuống nước vậy.
Con mắt nhỏ hẹp của gã trợn lên hết cỡ, tơ máu trồi hết cả lên sau khi vừa thoát khỏi cảnh nghẹt thở.
Tay chủ quán ngơ ngác nhìn chàng trai trước mặt, miệng há to, cơ bản là không tài nào khép nổi, chỉ trừ chỗ khóe môi, thì nước miếng nhiễu khắp nơi.
Thấy cảnh này, Giang Dĩ Lâm nhíu nhíu mày. Chàng trai tóc đen thu hồi nắm tay, từ trong túi quần lấy ra một chiếc khăn mùi xoa trắng như tuyết ra, nhẹ nhàng lau lau, trong mắt hiện lên ý ghét bỏ.
“Thật rắc rối mà, giết thứ người như ông… Tôi cứ thấy như làm bẩn tay mình vậy.”
Giang Dĩ Lâm mỉm cười nói.
Hắn chà chà ngón tay của mình, không biết có phải là ảo giác hay không, hắn thậm chí còn có cảm giác nơi đầu ngón tay tiếp xúc với cổ của gã đàn ông kia bốc lên cả mùi thối nữa. Gã đàn ông da trắng mà hắn thấy, trong lúc ông ta đang quằn quại không thôi, hắn không khỏi suy nghĩ một chuyện.
Khi đó,
Những đứa trẻ bị tay chủ quán hành hạ…
Liệu có bất lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-trong-game-kinh-di-deu-yeu-tham-toi/587382/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.