*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hành lang dài đen kịt, hệt như đang thẳng tiến đến một tương lai vô tận vậy.
_Đó là con đường dẫn đến vực thẳm tử vong.
Freddy màu vàng kim ôm Giang Dĩ Lâm bước vào hành lang, ánh sáng bất thình lình thay đổi khiến đôi mắt Giang Dĩ Lâm hơi không thích ứng kịp, hắn nheo mắt lại, mãi cho đến khi cái thân hình cồng kềnh của con gấu ôm hắn đi được kha khá, hắn mới dần dần quen với bóng tối trong này, thậm chí có thể nhìn thấy được đại khái hình dáng con búp bê đang bám chặt lấy mình.
Tay Giang Dĩ Lâm có hơi sượng đơ, hắn tự cảm thấy đúng là xưa nay mình chưa từng được ai đó bế công chúa như thế này cả.
Với lại… Tư thế như này thật sự là hơi bị mờ ám quá rồi, nhất là đối với nam thanh niên cao gầy như hắn nữa.
“Lộc cộc, lộc cộc –”
Gấu Freddy màu vàng kim đi chưa được mấy bước thì chợt dừng lại.
Giang Dĩ Lâm không biết bên trong bóng tối tĩnh mịch này, con gấu Freddy màu vàng kim kia đã làm thế nào mà có thể nhận ra mình.
Nó không có mắt, nhưng mà Giang Dĩ Lâm vẫn cảm nhận được cái ánh mắt nóng cháy đến từ con gấu vàng kim này nhìn mình chăm chăm, hệt như đang dò xét vật sở hữu của mình vậy.
Giống như lúc này đây…
Giang Dĩ Lâm thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở nhọc từ cái đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-trong-game-kinh-di-deu-yeu-tham-toi/587378/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.