*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
「Ý ngài là... Ngài nghi ngờ, những đứa trẻ ấy, có quan hệ với những món đồ chơi kia sao?」
"Ừ." Giang Dĩ Lâm gấp gọn tờ báo.
"Sự kiện ấy, đã trôi qua được 5 năm rồi."
"Vụ án trẻ em mất tích tại tiệm ăn Freddy... Cái từ "Mất tích" này, vốn nó đã mang theo rất nhiều sự càng muốn giấu đi càng muốn lộ tẩy;
Giả sử...
Cả năm đứa trẻ đều chết,
Nhưng lại không tìm được thi thể,
Như vậy thì có thể gán cho cái từ "Mất tích" này mà... Dựng nên màn lặng sóng giả tạo này."
「Vậy ngài cảm thấy, nếu như cả năm đứa trẻ ấy đều chết cả... Thi thể của chúng nó, sẽ được giấu ở đâu đây?」
Ánh mắt Giang Dĩ Lâm trở nên thâm thúy, ngón tay hắn nhịp nhịp trên trán, cứ như đã tiến vào trạng thái đặc biệt nào đó vậy.
"Chúng ta, thử làm một bài trắc nghiệm tâm lý đi."
"Giả sử... Ta là một tên biến thái, ta ngược đãi trẻ em làm niềm vui;
Như thế, ta nhất định sẽ mang thi thể của những đứa trẻ này, đặt ở những nơi những đứa trẻ hoạt bát đáng yêu khác, luôn có thể nhìn thấy mỗi ngày;
_Sống hay chết,
_Động và tĩnh...Mi không cảm thấy, rằng khả năng này phù hợp với mỹ học và thú vui tao nhã của ta không?"
Giang Dĩ Lâm thử đặt mình vào góc độ của hung thủ, đến khi thoát ra rồi, mà vẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-trong-game-kinh-di-deu-yeu-tham-toi/587371/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.